Chương trước
Chương sau
- Lợi hại hơn cả người ngày trước? Cái này, làm sao có thể chứ? – Lục Li dùng ánh mắt đầy khó tin nhìn Đường Kim.
Ninh Tâm Tĩnh không nói gì, chỉ dùng một ánh mắt có chút khác thường nhìn Đường Kim, So với Lục Li thì mấy hành động của Đường
Kim gần đây Ninh Tâm Tĩnh đều có biết một chút, bởi vì nàng lúc đầu cũng được dùng qua Luyện Thể Đan và Tôi Cốt Đan, cho dù không
có vì thế mà công lực đại tiến, nhưng nàng hiểu rõ biến hóa phát sinh trong người nàng, ở một mức độ nào đó mà nói thì nàng đã mạnh
hơn trước rất nhiều.
Mà Ninh Tâm Tĩnh còn biết thêm một việc, đó là Đường Thanh Thanh bây giờ đã trở nên rất mạnh mẽ rồi, tuy nàng không dỡ Đường
Thanh Thanh đến cùng mạnh đến mức nào, cũng không biết Đường Thanh Thanh làm cách nào để trở nên mạnh mẽ, nhưng nàng khẳng
định Đường Thanh Thanh bây giờ mạnh hơn nàng rất nhiều, và những chuyện này đều là công lao của Đường Kim.
- Nếu ngươi đã nói như vậy thì ta tin sẽ không có vấn đề gì. – Ninh Tâm Tĩnh cuối cùng cũng mở miệng:
- Bọn chúng là con gái nuôi của ngươi, ta tin người sẽ không để chúng gặp bất cứ nguy hiểm gì.
Ninh Tâm Tĩnh không hỏi tiếp, nàng biết Đường Kim có một số bí mật không thể tùy ý cho người khác biết, mà nàng hiện tại vẫn là người ngoài mà thôi.
Dừng lại một lát, Ninh Tâm Tĩnh lại nói:
- Phải rồi Đường Kim. Từ giờ đến mùng tám tháng Chạp vẫn còn hơn nửa tháng, chúng ta chậm nhất cũng phải có mặt trước một tuần,
thời gian của ngươi có đủ không?
- Chắc là đủ rồi.
Đường Kim nghĩ một lát rồi đáp, trong lòng lại đang bắt đầu buồn bực, tối qua vừa mới được thử tư vị đặc biệt kia, vốn còn muốn quay
lại làm thêm tí nữa, nhưng bây giờ xem ra sắp tới hắn sẽ chẳng còn thời gian ôn lại cảm giác đó nữa rồi. Đường Kim không kìm được
than nhẹ một tiếng, tuy rằng hắn luôn muốn mình làm một người đàn ông nghiêm túc, có chừng mực, nhưng hắn không muốn bị ép phải trở nên điều đó có chừng mực.
Buồn bực thì buồn bực, việc cần làm vẫn phải làm, đàn ông tuy phải có lòng ham muốn hưởng thụ nhưng trong lúc hưởng thụ cũng
đừng quên nhiệm vụ của mình. Đường Kim thích được mỹ nữ ôn tồn chiều chuộng, nhưng cũng có trách nhiệm phải bảo vệ mỹ nữ và
một vài người không phải mỹ nữ nhưng cũng cần được bảo vệ, ví như Khả Ái Lanh Lợi bốn tiểu nha đầu.
Đường Kim bắt đầu cảm thấy có chút rắc rối, bốn tiểu nha đầu vốn đã là bốn tiểu ma nữ, bây giờ mà trở nên lợi hại hơn, không phải sẽ
thành siêu cấp tiểu ma nữ sao?
Tuy rằng có chút do dự nhưng Đường Kim cuối cùng vẫn quyết định cho bốn tiểu nha đầu cùng nhau phục dựng Thiên Đạo Đan. Bây giờ
hắn đang có 6 viên Thiên Đạo Đan, cho nên lại phải suy nghĩ một chút việc phân phối, Hàn Tuyết Nhu nhất định phải dùng một viên rồi,
bởi vì nàng dường như không có chút năng lực tự vệ nào, một viên còn lại sẽ cho Tổng Oánh, Tống Oánh phải cùng hắn tới kinh thành
tham gia Long Kiếm chi chiến, nói cách khác nàng sắp cùng hắn đối mặt với nguy hiểm.
Bốn viên còn lại vừa đủ cho bốn tiểu nha đầu, Đường Kim vốn còn muốn đưa cho Tần Khinh Vũ một viên, nhưng vấn đề ở chỗ bốn tiểu
nha đầu nhất định phải cùng nhau phục dụng, còn Tần Khinh Vũ bây giờ ít nhất còn có Hoa Hoa phòng thân, đối với sự trâu bò của Hoa Hoa, Đường Kim rất rõ ràng, hắn tin rằng chỉ cần Hoa Hoa luôn ở bên người Tần Khinh Vũ thì Tần Khinh Vũ cơ bản sẽ không thể gặp
nguy hiểm gì.
Lại nói bây giờ Tần Thủy Dao cũng có năng lực bảo vệ Tần Khinh Vũ rồi.
Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là Đường Kim nghĩ rằng để cho bốn tiểu nha đầu cùng phục dựng Thiên Đạo Đan sẽ tốt
hơn Tần Khinh Vũ phục dụng rất nhiều, vì Tần Khinh Vũ dùng xong Thiên Đạo Đan cùng lắm cũng chỉ có thực lực ngang với Tần Thủy Dao mà thôi, còn xa mới bằng bốn tiểu nha đầu sau khi dùng Thiên Đạo Đan cộng lại.
Đến lúc đó, nếu như gặp phải cường địch thì có bốn siêu cấp tiểu ma nữ bảo vệ Tần Khinh Vũ, Tần Khinh Vũ nhất định sẽ rất an toàn,
còn nữa, bốn tiểu nha đầu nhỏ như vậy, ai sẽ ngờ được chúng rất lợi hại chứ, đây đúng là nhân tuyển tốt nhất để đánh lén a.
Còn về Ninh Tâm Tĩnh và Tiểu Đậu Nha, lúc này Thiên Đạo Đan chưa đủ, hắn sẽ chưa nghĩ tới họ, đợi có nhiều Thiên Đạo Đan hơn rồi nói
tiếp vậy.
Ngày 19 tháng một chính là mùng tám tháng Chạp âm lịch, cũng là ngày mà Long Kiếm chi chiến bắt đầu. Đường Kim cần tới kinh thành
trước một tuần cũng chính là nói hắn chỉ còn lại hơn mười ngày thời gian mà thôi, Đường Kim không dám lãng phí một chút thời gian
nào nữa, tạm biệt Ninh Tâm Tĩnh xong, hắn lập tức đi tìm Khả Ái Lanh Lợi, bọn chúng lúc này đang ở trong biệt thự trên núi.
- Cha nuôi, chúc mừng năm mới!
Vừa thấy Đường Kim, bốn tiểu nha đầu lập tức nhào đến cùng hô lên:
- Quà của chúng ta đâu?
- Ta đem cho các con rất nhiều kẹo loại mà các con thích ăn nhé!
Đường Kim một mỗi tay ôm hai đứa nhỏ:
- Đi thôi, ta đem các con đi ăn kẹo!
- WOW, đẹp quá đi!
- WOW, ở đây không có tuyết rơi!
- WOW, chúng ta sẽ ở đây!
- WOW, Cha nuôi, người xây một biệt thự ở đây đi!
- Đừng có ồ lên nữa, trước tiên ăn kẹo đã!
Đường Kim có chút cạn cmn lời, bốn đứa trẻ này tuy khá đáng yêu nhưng nhiều lúc làm hắn rất đau đầu.
Nge nói được ăn kẹo, bốn tiểu nha đầu lập tức chạy ngay tới. Gặp phải trẻ con quá thông minh có lúc cũng không phải là chuyện tốt,
nhưng cũng có lúc lại rất tuyệt cmn vời, giống như lúc này đây, Đường Kim không cần giải thích nhiều, chỉ nói một câu là bọn nhỏ đã
hiểu rồi, sau đó thì bốn tiểu nha đầu cùng nhau dùng Thiên Đạo Đan, cơ bản không cần Đường Kim giúp đỡ, bọn chúng tự mình làm tốt
luôn.
Càng làm Đường Kim kinh ngạc đến rớt quai hàm là bốn tiểu nha đầu chỉ dùng hết hai tiếng đồng hồ là đã hấp thu xong dược lực của Thiên Đạo Đan, mà công lực của chúng còn lợi hại hơn cả Tần Thủy Dao một chút, gần như đã đạt đến Luyện Khí điên phong.
Đường Kim cuối cùng cũng hiểu ra một chuyện, đó là cho dù ăn đan dược thì cũng có liên quan đến tư chất, tư chất của bốn tiểu nha
đầu thực sự làm người ta phải đố kị a.
Càng làm Đường Kim thêm cạn lời là sau khi mấy đứa nhỏ có được lực lượng mới, chúng chỉ mất có 10 phút để thích ứng giống như
bình thường vậy.
Lúc Đường Kim đưa bốn tiểu nha đầu rời khỏi Thiên Đạo Tiên Cảnh thì vẫn chưa đến trưa, mà bốn tiểu nha đầu này vẫn còn quấn lấy
Đường Kim:
- Cha nuôi, chúng ta muốn ăn kẹo nữa cơ!
- Hết rồi.
Đường Kim rất buồn bực, bốn tiểu nha đầu này nhất định là quái thai được sinh ra do biến đổi gen, quá chất chơi đi.
- Cha nuôi, không đưa chúng ta kẹo chúng ta sẽ làm loạn đấy! – bốn tiểu nha đầu ôm chặt hai chân Đường Kim,bộ dáng giống như
quyết không để hắn rời đi.
- Khả Ái Lanh Lợi, mặc kệ Đường Kim đi, tỷ tỷ đưa các người đi chơi! – một âm thanh nhẹ nhàng động lòng người truyền tới.
Đường Kim quay đầu nhìn, hắn ngạc nhiên:
- Cô bé ngốc, cô đến làm gì thế?
- Dao Dao tỷ tỷ, chúng ta lên núi chơi ném tuyết đi!
Bốn tiểu nha đầu lập tức chạy đến bên Tần Thủy Dao:
- Nếu như tỷ thua, tỷ phải đưa chúng ta đi khu vui chơi có được không?
- OK, không vấn đề. – Tần Thủy Dao một lời đáp ứng.
- Cái này, Cô bé ngốc, ta phải nhắc nhở cô một chút, tốt nhất đừng chơi ném tuyết với chúng, cô sẽ thua rất thảm đấy!
Đường Kim nhịn không được nhắc nhở Tần Thủy Dao một câu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.