- Đường Kim, thực ra Tiếu huyện trưởng nói qua muốn bồi thường cho ngươi, chỉ là tìm không được ngươi, mà vài ngày nữa là mẹ uông ấy phải hạ huyệt rồi cho nên mới tính dỡ nhà trước rồi đợi sau này ngươi về thì bồi thường sau.
Tiếu Kim Phát đem nguyên do mọi việc nói rõ ràng xong an ủi Đường Kim:
- Ngươi yên tâm, Tiếu huyện trưởng nhất định không để ngươi chịu thiệt đâu.
- Vậy được, để ông Tiếu huyện trưởng kia tự mình đến đây bồi thường đi. – Đường Kim cười nhạt
- Được, để tôi gọi điện
Tiếu Kim Phát gật đầu, ông ta xem chừng Đường Kim chịu nhận bồi thường thì mọi việc đều dễ nói.
- Các người đều về đi. – Đường Kim vẫy tay, bắt đầu đuổi người, tuy mấy người này chỉ làm thuê lấy tiền nhưng Đường Kim cũng chẳng có chút thiện cảm nào với họ, không đấm cho một trận là nể lấm rồi.
- Về làm gì? Đằng nào tí nữa chả phải dỡ, xuống núi xong lại lên tốn thời gian, không bằng cứ ở đây đợi đi.
- Ta bảo các người về thì các người cứ về đi
Đường Kim bắt đầu hết kiên nhẫn, đưa tay kéo một cái cái thang gẫy thành từng khúc.
- Làm cái gì thế? – một thanh niên tức giận:
- Cái thang này là của nhà ta, ngươi làm hỏng thì phải đền?
- Các người đem công cụ đến dỡ nhà ta, ta chỉ đập vài cái là đã khách khí rồi. – Đường Kim càng hết kiên nhẫn:
- Ta cho các ngươi đi, các ngươi lại không muốn đi, nhất định phải để ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543765/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.