Đường Kim nhìn người tự xưng Hoàng Trạch kia rồi thuận miệng nói:
- Chờ chút đi, để chúng tôi đập xong đã rồi tính.
Nói xong hắn lại phi một cục đá đi đồng thời nói với Tần Thủy Dao:
- Đồ ngốc, nhanh tay lên, sắp tối rồi đấy!
- Này, giục cái gì, sao cậu không nhanh tay lên?
Tần Thủy Dao có chút bất mãn.
- Lần đầu tôi đi đập kính sao thuần thục bằng cậu được!
- Đồ ngốc, vốn tôi tính để cô luyện tập nhiều chút, thôi thì để tôi xử nốt vậy.
Đường Kim nói xong câu đó, hàng loạt viên đá bay ra, tiếng loảng xoảng rầm rầm vang lên, tòa nhà kính mới tinh hoàn toàn bị đập vỡ sạch.
Xong xuôi, Đường Kim còn cảm khái một câu:
- Thật sự là lãng phí a, kính đang đẹp vậy mà vỡ sạch, bao nhiêu tiền của nguyên cáo và bị cáo bị các người lãng phí hết cả.
Người pháp viện mắng thầm, mịa nó đập vỡ hết còn bảo mình lãng phí.
- Ai cũng bảo bọn họ ăn sạch cả nguyên cả bị, xem ra chẳng có ai tốt lành, chẳng trách xây được tòa nhà to vậy?
Tần Thủy Dao hừ một tiếng.
- Tôi thấy họ không nên đi làm ở tòa nhà đẹp như vậy!
- Đồ ngốc, câu này của cô rất có đạo lý.
Đường Kim gật gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Hoàng Trạch viện trưởng:
- Ông nghe thấy rồi chứ? Bắt đầu từ ngày mai không nên đi làm ở đây nữa.
Không đợi Hoàng Trạch nói gì, Đường Kim lại bổ sung một câu:
- Đương nhiên, các vị có thể tới, bất quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543745/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.