Khi Đường Kim phát hiện Hoắc Tiểu Thất chết thật, hắn thấy buồn thật, đang tính tìm Tần Thủy Dao mà hắn tạch rồi thì biết làm sao đây.
Tính ra thì Hoắc Tiểu Thất thật là đen đủi, dù sao chiêu này Đường Kim cũng mới nghĩ ra, lần đầu tiên sử dụng, không ngờ đánh chết người thật.
Đường Kim không biết phân thân thuật, nhưng tốc độ hắn đủ nhanh, dĩ nhiên là sau khi phong ấn được giải khai, liên hệ giữa hắn và vòng tay tăng lên thì hắn mới có thể thuấn di liên tục như vậy.
- Xem ra lần sau lỡ có gặp đạo sĩ tóc bạc kia mình cũng không cần phải sợ hắn rồi.
Đường Kim âm thầm lẩm bẩm, mặc dù đang ở đạo sĩ kia gián tiếp giúp hắn phát hiện bí mật của vòng tay, nhưng hắn thiếu chút nữa đã bị đạo sĩ kia xử lý, trong lòng hắn không dễ chịu, thù này không trả giang hồ sẽ khinh.
Bất quá, bây giờ không phải lúc tìm lại mặt mũi mà phải đi tìm đồ ngốc về đã.
Đường Kim ngồi xổm xuống móc điện thoại của Hoắc Tiểu Thất ra, mở lịch sử cuộc gọi ra, thấy một số lưu là Mị Nhi gọi tới, liên hệ này làm Đường Kim nhanh chóng liên tưởng đến Hoắc Mị Nhi.
- Xem ra đồ ngốc quá nửa chính là bị Hoắc Mị Nhi bắt cóc.
Đường Kim thầm nghĩ, điều này cũng dễ liên tưởng thôi, từ chuyện mấy ngày này là biết.
- Đồ ngốc a đồ ngốc, tôi đã bảo cô cách xa Hoắc Mị Nhi ra rồi sao vẫn còn để cho cô ta bắt cóc chứ?
Đường Kim vừa buồn bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543731/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.