- Đường Kim, kinh thành Tiêu gia cùng cao tầng Ám Kiếm có chút quan hệ đặc biệt , đầu lĩnh hi vọng cậu có thể thả cho Tiêu Nhân một con đường sống.
Ninh Tâm Tĩnh hơi do dự một chút rồi nói.
- A, thật xin lỗi, Ninh giáo quan, tôi không năng lực cải tử hồi sinh .
Đường Kim một bộ thực dáng vẻ vô tội hồi đáp.
Đầu dây bên kia, Ninh Tâm Tĩnh trầm mặc một hồi, sau đó mới hỏi:
- Tiêu Nhân đã chết rồi?
- Đúng vậy, đã chết đến mức không thể chết thêm rồi.
Đường Kim kỳ thật còn chưa thèm nhìn Nhân thiếu mà nói.
- Vậy thì phiền phức rồi.
Ninh Tâm Tĩnh tựa hồ đang lầm bầm lầu bầu.
- Ninh giáo quan, không phiền toái gì, coi như hắn bây giờ vẫn còn sống, tôi cũng nhất định sẽ giết chết hắn, ai cũng không cứu được hắn.
Đường Kim thản nhiên nói:
- Nếu là cái kinh thành Tiêu gia kia có ý kiến, bảo bọn họ trực tiếp tới tìm tôi.
- Đường Kim, sự tình không đơn giản như vậy.
Ninh Tâm Tĩnh thở dài.
- Được rồi, việc đã đến nước này, tôi không nói thêm nữa,chờ tin của tôi.
Ninh Tâm Tĩnh nói xong liền cúp điện thoại, Đường Kim tiếp tục thưởng thức sự sáng tạo của mình.
Thêm nửa giờ nữa, Tiêu Nhân rốt cuộc cũng trút hơi thở cuối cùng, nhưng mà đàn kiến vẫn bò đầy xác hắn không bỏ đi.
- Thật kém cỏi, không trụ nổi một tiếng, làm tôi quá thất vọng!
Đường Kim tự lẩm bẩm, sau đó hắn chuyển hướng Cửu thúc:
- Tử lão đầu, hiện tại đến phiên lão,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543718/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.