- Đúng vậy, chính là Dương Chấn Bang, cậu giết Dương Minh Hào, hắn cũng muốn cậu chịu thống khổ như vậy, tôi chỉ nghe lệnh hắn thôi!
Lâm Tân Minh đột nhiên quỳ xuống:
- Đường Kim, chuyện không liên quan đến vợ con tôi, xin cậu tha cho họ!
- Tốt nhất ông nên cầu nguyện cho chính mình lần này nói thật!
Đường Kim chợt lách người đến trước mặt Lâm Tân Minh trước mặt, nắm lấy cổ áo của hắn xách lên, sau đó đột nhiên biến mất.
Tất cả cảnh sát không khỏi dụi mắt một cái, này, người đâu? Lại biến đâu rồi?
Không ít cảnh sát nhớ giữa trưa Đường Kim cũng đột nhiên biến mất, hắn không phải người?
********************
Biệt thự trên núi.
Tầng hầm.
Lâm Tân Minh uể oải trên mặt đất, trước mặt hắn là hai nữ một nam, chính là Đường Kim cùng Tống Oánh, Ninh Tâm Tĩnh.
- Giao hắn cho tôi đi, tôi sẽ làm hắn nói hết!
Tống Oánh dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Lâm Tân Minh.
- Được, có kết quả liền báo cho tôi, tôi đi lên tỉnh đã.
Đường Kim gật gật đầu.
Đường Kim không tin tưởng Lâm Tân Minh nói sự thật, cho nên mang hắn đến đây định giao cho Ninh Tâm Tĩnh, nhưng Tống Oánh am hiểu hơn thì giao cho nàng.
- Ừm.
Tống Oánh lên tiếng.
Đường Kim nhanh chóng ra khỏi tầng hầm, bước ra biệt thự.
- Đường Kim, cậu muốn đến Dương gia?
Ninh Tâm Tĩnh hỏi.
- Có người muốn chết, đương nhiên tôi phải đi giúp hắn rồi.
Đường Kim lười biếng nói.
- Hình như cô rất quen Dương Minh Kiệt?
Ninh Tâm Tĩnh hơi hơi trầm ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543691/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.