Kiều An An mặt cười hơi đỏ lên, nhìn chung quanh, nhỏ giọng nói:
- Đông người mà.
Đường Kim cũng hì hì cười:
- Không sao, em không để ý.
Kiều An An rất muốn lườm Đường Kim một cái, ngươi đương nhiên không để ý, nhưng mà ta để ý!
- Năm giờ chị tan tầm, lúc đó đến đón nha!
Kiều An An nhỏ giọng nói vậy rồi ôm bó hoa vào phòng trực của hộ sĩ.
Đường Kim thật ra cũng không thất vọng, bắt đầu đang mong đợi buổi tối nhanh đến.
********************
Mới vừa đi ra cửa bệnh viện, Đường Kim đột nhiên nghe được một thanh âm quen thuộc:
- Thực xin lỗi, thực xin lỗi, em thật sự không phải cố ý...
Thanh âm này sợ hãi, còn có vẻ kinh hoảng, đúng là giọng của Tiểu Đậu Nha!
Đường Kim quay đầu, liền thấy cách bệnh viện đại khái 100m, có một cô gái xinh xắn lanh lợi, cô bé này mặc đồng phục Ninh Sơn Nhị Trung, mặc dù quay lưng về phía hắn nhưng nhìn qua hắn vẫn nhận ra đó là Tiểu Đậu Nha.
Kỳ quái, đang giờ học, học sinh chăm ngoan như Tiểu Đậu Nha sao lại ở đây?
- Thực xin lỗi? Xin lỗi có tác dụng thế tiền sinh ra để làm gì?
Đứng đối diện Tiểu Đậu Nha là một cô gái xinh đẹp ăn diện lòe loẹt lẳng lơ đang to tiếng mắng:
- Tao không quản mày có cố ý hay không, mày làm bẩn quần tao giờ mày phải là nó khô!
- Em có thể giặt giúp chị...
Tiểu Đậu Nha khiếp sợ nói, trên tay nàng bưng nửa chén trà sữa, còn trên quần cô gái kia có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543674/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.