- 10/4, cố lên...
- 10/9, cố lên...
Buổi chiều tai sân vộng động, trong khi các bạn học của chúng ta đang nhiệt tình cổ vũ hết mình thì trong kí túc xá, hoa khôi của họ cũng đang tăng hết volume hò hét.
Phòng ngủ của Đường Kim, cửa sổ nhìn về phía sân vận động đang mở ra, Hàn Tuyết Nhu vừa chống tay nhìn ra phía sân vận động vừa hò hét cố lên tích cực, dĩ nhiên nàng không cổ vũ cho thi đấu mà là khích lệ Đường Kim đang huỳnh huỵch phía sau.
Ở sân vận động khí thế hừng hực mà ở phòng ngủ cũng tưng bừng không kém, mãi đến khi trời tối, thi đấu kết thúc, mọi người giải tán hết thì trận chiến trong phòng mới kết thúc.
- Này, cả tuần nay anh đi đâu vậy?
Hàn Tuyết Nhu mềm nhũn toàn thân, dùng giọng nói kiều mị hết sức hỏi Đường Kim
- Bị người bắt đi.
Đường Kim thuận miệng trả lời.
- A?
Hàn Tuyết Nhu nhất thời hoảng sợ.
- Ai vậy?
- Một tiên nữ.
Đường Kim chậm rãi nhẹ nhàng vuốt ve kiều đồn của Hàn Tuyết Nhu, cảm khái nói:
- Đàn ông không thể quá xuất sắc a, chính là do anh quá đẹp trai nên người ta muốn bao nuôi anh, nhưng anh kiên quyết từ chối nên người ta phải thả anh ra.
- Xạo, em có ngốc đâu mà tin anh.
Hàn Tuyết Nhu hừ một tiếng, người này toàn nói hươu nói vượn không à.
Chỉ là Đường Kim tiếp tục làm bậy bạ khiến nàng không thể hỏi thêm gì.
Cùng lúc đó ở trong cư xá Tú Lệ đường Bắc Ninh Sơn
- Cha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543657/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.