Vân Vũ Tuyết thuần thục vận châm, mà Liễu Thập Tam thì lại cảnh giác nhìn Đường Kim, hiển nhiên đang đề phòng hắn động tay động chân gì đó.
Nhưng Đường Kim lại chẳng nhìn Liễu Thập Tam, cũng chẳng nhìn Dương Minh Hào, tầm mắt của hắn vẫn dừng lại trên người Vân Vũ Tuyết.
Không cần nghi ngờ, hiện tại hắn không còn hứng thú gì mấy với Liễu Thập Tam và Dương Minh Hào. Hiện tại hắn chỉ thấy hứng thú nhất với Vân Vũ Tuyết.
Dưới sự chăm chú của Đường Kim, qua đại khái ba phút, Vân Vũ Tuyết thu hồi ngân châm. Mà gần như cùng lúc, Dương Minh Hào mở mắt ra, tỉnh lại.
- Đừng quên, trong vòng ba ngày, đưa tiền khám bệnh tới Vân Môn.
Vân Vũ Tuyết nhàn nhạt nói một câu, sau đó xoay người ra khỏi phòng bệnh.
Vân Vũ Tuyết chẳng hề dừng lại, nhanh chóng biến mất ở cửa phòng bệnh. Mà Dương Minh Hào vừa tỉnh lại, hiển nhiên chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, mặt chỉ có mê hoặc. Thậm chí hắn còn chưa thấy được bộ dáng của Vân Vũ Tuyết, hắn chỉ nhìn được thoáng qua, thấy được một bóng lưng ưu mỹ vô hạn.
Mà sau bóng lưng duyên dáng kia, hình như còn có một bóng đàn ông quen thuộc. Chẳng qua, lúc này hắn cũng không nhận ra được.
Bóng đàn ông này tất nhiên là Đường Kim. Vân Vũ Tuyết đi ra là hắn cũng bám đít đi theo.
Còn trong phòng bệnh đối diện, vẻ mặt Kiều An An đang lo lắng đứng đó. Lúc trước nàng cũng thấy Đường Kim vào phòng bệnh Dương Minh Hào, nhưng nàng lại không tiện vào. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543635/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.