Nếu người bình thường nhìn thấy người đàn ông này thì sẽ đều cảm thấy bình thường. Mặt mũi cũng thường, không xấu, nhưng cũng không đẹp, trang phục cũng phổ thông, đi trên đường là có thể lẫn vào đám người, chẳng có gì độc đáo.
Nhưng trong mắt Đường Kim, người này lại tuyệt đối không bình thường, bởi hắn có thể cảm thấy trên người đàn ông này một cỗ khí tức khác lạ. Mà cỗ khí tức này, hắn chỉ từng phát hiện trên hai người, một là người đàn ông mặc đồ Tôn Trung Sơn lúc trước, mà một người còn lại là cô gái dùng băng tuyết liên kia.
Mà bây giờ, người đàn ông thon gầy này lại là người thứ ba. Mà hắn cũng đã hiểu, thật ra thì dù là ai trong ba người này thì cũng đều là cùng một loại người với hắn. Bọn họ đều có năng lực phi phàm.
- Tôi là Liễu Thập Tam.
Người đàn ông lạnh lùng nói:
- Tôi đến từ Liễu gia, cậu là đệ tử của môn phái nào?
- Tôi họ Đường, tất nhiên là đệ tử Đường Môn.
Đường Kim thuận miệng nói, trong lòng lại có chút hưng phấn. Liễu Thập Tam này làm hắn mơ hồ nhận ra, hình như loại người như họ cũng có môn phái. Cứ thế tìm hiểu tiếp, nếu cha mẹ hắn cũng là loại người này, nói không chừng hắn có thể tìm được họ.
- Đường Môn?
Liễu Thập Tam cau mày hừ lạnh một tiếng:
- Đường Môn đã tan thành mây khói hai mươi năm trước, hôm nay Thục Trung đã không còn Đường Môn. Hơn nữa, Đường Môn chỉ là một môn phái cổ võ bất nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543633/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.