- Chị dâu, em ra ngoài ăn cái gì đó đã.
Kiều An An hơi chần chừ một chút rồi mới mở miệng.
- Em còn chưa ăn tối?
Phương Lệ Văn cũng cả kinh, sau đó gật đầu ngay:
- Được, vậy em đi nhanh đi, đừng để đói bụng. Chuyện của mẹ em cũng không cần lo lắng, có chị ở đây rồi.
Kiều An An gật đầu, đứng dậy, đi ra bên ngoài.
- Chị dâu, gặp lại a!
Đường Kim cũng theo ra. Chẳng qua, lúc ra đến cửa, hắn lại cười rạng rỡ tạm biệt Phương Lệ Văn.
Phương Lệ Văn há to mồm, hiển nhiên là bị dọa bởi xưng hô này của Đường Kim. Mà Kiều An An lại càng dở khóc dở cười, nàng vội vàng dắt Đường Kim đi. Cho đến khi đi hơn mười mét, nàng mới bất đắc dĩ nhẹ nhàng nói:
- Cậu đừng nói lung tung có được không?
- Thất tiên nữ, tôi chỉ lễ phép chào hổi với chị dâu chị thôi mà.
Đường Kim vẻ mặt vô tội:
- Chẳng lẽ nói năng lễ phép cũng là sai?
Kiều An An câm nín, đây là lễ phép sao? Hắn đây là đang làm càn a.
- Thất tiên nữ, anh trai và chị dâu hình như đối với chị cũng không tệ hả?
Đường Kim hơi chút kỳ quái hỏi:
- Ban đầu Kiều Gia Đạt kia hình như đối với chị không tệ, thoạt nhìn người nhà chị đều rất tốt. Tại sao bọn họ cứ muốn gả chị cho cái thằng ngốc Dương Minh Hào kia chứ?
Nghe Đường Kim hỏi vấn đề này, Kiều An An đột nhiên trầm mặc.
Cho đến khi ra khỏi lầu phòng bệnh, Kiều An An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543623/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.