Đường Kim ôm thân thể đầy đặn của Tô Vân Phỉ, một tay trùng hợp đặt lên mông nàng, nhìn qua thật
thân mật, cũng thật tự nhiên. Điều này làm Liêu Hâm nhất thời gato như điên, hắn theo bản năng cho
rằng, Đường Kim đã ôm Tô Vân Phỉ như vậy vô số lần. Mà sợ rằng cô gái mà hắn vẫn chung tình này đã
bị Đường Kim làm thịt mất rồi.
Nhưng năm này, Liêu Hâm vẫn coi Tô Vân Phỉ là thứ độc quyền của hắn. Hắn cho rằng, Tô Vân Phỉ sớm
muộn cũng là của mình. Song, hiện thực tàn khốc lại xảy đến, quan trọng hơn, mắt thấy sắp được nếm
thử tư vị mê người của Tô Vân Phỉ, ngay thời khắc mấu chốt như thế thì lại bị phá hỏng.
Cảm giác như vậy làm Liêu Hâm muốn phát điên. Vì vậy, dù biết rõ lúc này cho Đường Kim mang người
đi là sáng suốt nhất, hắn vẫn có thể chờ được cơ hội lần sau, nhưng dục vọng thắng lý trí, hắn lại không
nhịn được mà ngăn cản.
Đường Kim xoay người, nhìn Liêu Hâm, nhất thời thật buồn bực:
- Sao thế? Cô ấy uống rượu không trả tiền sao?
- Chúng tôi không nhận ra cậu, cậu không thể mang Vân Phỉ đi như vậy!
Liêu Hâm lạnh lùng nhìn Đường Kim:
- Buông người ra trước đã, chứng minh thân phận rồi lại nói!
Mặc dù trong lòng tức giận vô cùng, nhưng Liêu Hâm nói lời này cũng không coi là cố tình gây sự.
- Không sai, bọn tôi là bạn học của Tô Vân Phỉ. Cô ấy uống say thì bọn tôi phải chịu trách nhiệm. Nếu ai
cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543582/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.