- Đường Kim, chị còn có việc, sợ là không thể ăn cơm với cậu được.
Kiều An An có vẻ hơi ngượng ngùng.
- Không sao, chúng ta giải quyết cho hết chuyện, sau đó cùng ăn bữa tối dưới ánh nến cũng được.
Đường Kim vẫn chẳng hề để ý.
- Được Kim, chị có chút chuyện riêng...
Hiển nhiên Kiều An An cũng không muốn cho Đường Kim đi cùng.
- Tôi biết, là việc riêng mà chúng ta muốn làm, tôi cũng không nói cho ai biết đâu.
Đường Kim lập tức tiếp lời.
Kiều An An nhất thời dở khóc dở cười, nàng biết Đường Kim không ngốc, tên này rõ ràng đang giả ngu, muốn ở bên cạnh nàng mà.
Vốn còn định nói gì, nhưng nàng lại nghĩ lại. Có lẽ để hắn đi theo cũng tốt. Cho nên, nàng lại gật đầu:
- Được rồi, anh chị hẹn chị ăn cơm, chúng ta cùng đi.
- Anh?
Đường Kim có chút cảm khái:
- Thất tiên nữ, không phải chị chỉ có sáu chị gái sao?
Kiều An An hé miệng nhẹ nhàng cười:
- Làm cậu thất vọng rồi, chị không chỉ có sáu chị gái, còn có bảy anh trai.
Bảy anh trai?
Đường Kim lại càng cảm khái:
- Cha mẹ chị sinh thật giỏi a!
- Có sáu người là anh họ.
Kiều An An mở cửa lên xe, còn giải thích thêm một câu.
- À, vậy là cha chị sinh thật giỏi.
Đường Kim thuận miệng nói, sau đó cũng leo lên xe.
Kiều An An không biết nói gì nữa, dứt khoát không nói thêm. Nàng chỉ nổ máy xe, đi xuống dưới chân núi.
Hai mươi phút sau.
Kiều An An dừng xe trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543569/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.