Kiều An An cũng sững sờ, nàng nhìn Nhạc Trung Hằng:
- Xin hỏi, ông là?
- Tôi là Nhạc Trung Hằng, từng gặp Kiều tiểu thư trên tỉnh thành mấy lần.
Nhạc Trung Hằng cười nhạt:
- Dĩ nhiên, Kiều tiểu thư không nhận ra tôi cũng bình thường. Chẳng qua, tôi lại không rõ lắm, tại sao cô lại tới nơi này?
- Nhạc tiên sinh, là Đường Kim mời tôi tới.
Kiều An An hơi bất an:
- Nếu các ông không chào đón tôi, vậy tôi có thể rời đi ngay.
- Kiều tiểu thư, nơi đây là chỗ của Đường Kim. Nếu hắn muốn mời cô tới, tất nhiên không thành vấn đề.
Nhạc Trung Hằng nhìn Đường Kim một cái, trầm ngâm một chút rồi nói tiếp:
- Chỉ là, Đường Kim có biết thân phận thật của cô không?
- Ê, lão Nhạc, ông làm gì thê?
Đường Kim mất hứng:
- Ông đừng có hù dọa mẹ nuôi của con gái nuôi tôi chạy mất.
Mẹ nuôi của con gái nuôi?
Mọi người hơi câm nín, đó không phải là vợ của hắn sao?
- Đường Kim, chúng ta có thể nói chuyện riêng một chút không?
Ninh Tâm Tĩnh cũng chưa hiểu tình huống lắm.
- Tất nhiên là được.
Đường Kim vẫn đối xử không tệ với Ninh Tâm Tĩnh. Hắn cười nhẹ với Kiều An An:
- Thất tiên nữ, dẫn con gái nuôi của chúng ta làm quen hoàn cảnh ở đây trước một chút, sau này chúng sẽ ở đây.
Kiều An An gật đầu, nàng đã mơ hồ biết đây là nơi nào.
Tần Thủy Dao cũng hơi tò mò muốn đi xem, Ninh Tâm Tĩnh nhìn ba người Lý Tử Thanh một cái, phân phó:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543562/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.