- Bé ngốc, gọi cậu là bé ngốc mà còn chối. Cái kết của tiểu thuyết thì sao mà tin được? Thật ra thì Đổng Vĩnh và thất tiên nữ người ta vẫn trải qua cuộc sống hạnh phúc, sinh vô số tiểu bảo bảo. Chẳng qua có vài tên bất lương cảm thấy chuyện xưa bi kịch thì hấp dẫn người ta hơn, cố tình vẽ ra bi kịch mà thôi.
Đường Kim lười biếng nói:
- Tóm lại, Đổng Vĩnh và thất tiên nữ thời đại này, tuyệt đối sẽ có kết quả tốt.
- Cha nuôi!
- Bọn con tin tưởng cha!
- Cha nhất định có thể đánh bại lão cha tà ác của mẹ nuôi!
- Đuổi tên hôn phu ngu ngốc của mẹ nữa!
Bốn tiểu nha đầu lại nói chuyện, mà những lời này cũng lộ ra không ít tin tức của Kiều An An.
- Khả Khả, Ái Ái, Linh Linh, Lỵ Lỵ, các con sang bên kia chơi trước đi.
Trên mặt Kiều An An lại lộ ra mấy phần bất đắc dĩ.
- Mẹ nuôi, cha nuôi còn chưa bọn con quà ra mắt!
Bốn tiểu cô nương không chịu rời đi, cùng nhau tròn mắt nhìn Đường Kim.
Quà ra mắt?
Đường Kim sờ sờ trong túi, lấy ra bốn cái phi tiêu hoàng kim:
- Nè, cho các con!
Lần trước lấy được miếng vàng năm lượng từ sòng bạc, bây giờ đã thành phi tiêu vàng hết rồi. Cho nên Đường Kim có thể lấy ra rất nhiều phi tiêu vàng.
Bốn tiểu nha đầu lập tức vươn bàn tay nhỏ bé, mỗi đứa cầm một cái.
- Phi tiêu nè, quá chất!
- Hoàng kim nha!
- Tui cắn một cái!
- Vàng ròng thật đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543559/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.