Tâm tình tốt, làm cái gì cũng vui. Sáng nay, Đường Kim nhìn Tô Vân Phỉ cũng thấy vô cùng thân thiết, thậm chí ngay cả lúc chạy bộ, hắn cũng thấy tiếng Anh mà nàng nói không đáng ghét như vậy.
- Đường Kim, quốc khánh được nghỉ dài ngày, em có kế hoạch gì không?
Lúc quay về trường, Tô Vân Phỉ mở miệng hỏi. Những lời này của nàng nửa Tây nửa Tàu, thế mà Đường Kim lại hiểu. Không thể không nói, phương thức mưa dầm thấm lâu có hiệu quả rất tốt. Đối với Đường Kim vốn thông minh nhưng chán ghét tiếng Anh, hắn đã bị Tô Vân Phỉ truyền thụ một ít kiến thức tiếng Anh vào đầu rồi.
- Có.
Tất nhiên là có kế hoạch, kế hoạch của hắn chính là bồi dưỡng nhân tính với Hàn Tuyết Nhu. Còn về vấn đề giữ vững lễ tiết, hẳn là tạm thời không cần suy nghĩ.
- Là chuẩn bị đi chơi sao?
Dường như Tô Vân Phỉ hơi ngạc nhiên. Dĩ nhiên, nàng có lẽ chỉ là thuần túy rèn luyện tài nghệ tiếng Anh cho hắn.
- Không ra khỏi cửa.
Đường Kim hồi đáp đơn giản.
Không ra khỏi cửa?
Trong đầu Tô Vân Phỉ nhất thời lại có kế hoạch. Nghỉ tám ngày, đúng là thời gian tốt để học tiếng Anh a!
Đường Kim cũng không biết Tô Vân Phỉ đang tính kế hắn. Hắn đang chìm ngập trong ước mơ hạnh phúc. Mà sau nửa giờ, khi hắn nhìn thấy Tần Thủy Dao, nàng cũng nhìn ra hắn hôm nay không bình thường.
- Nè, cậu cười ngu cái gì thế? Tối qua nhặt được bảo bối hả?
Tần Thủy Dao có chút mê hoặc, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543532/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.