- Nhảm nhí, chú mày có thân phận gì mà bọn ta phải mời ăn cơm?
Tưởng Trung sải bước đi ra, giống như muốn đuổi Đường Kim đi.
- Chờ một chút.
Hạ Ngọc Thư vội vàng đứng dậy, sau đó quay đầu nhìn Tưởng Thiên Bình: Truyện được copy tại Truyện FULL
- Bộ trưởng Tưởng, tôi biết thằng bé này, có thể là có hiểu lầm gì đó.
- Tưởng Trung, quay lại.
Tưởng Thiên Bình chậm rãi nói.
Rốt cục Tưởng Trung cũng lui về phía sau Tưởng Thiên Bình, nhưng vẫn căm tức nhìn Đường Kim.
- Đường Kim, sao cậu lại tới đây?
Hạ Ngọc Thư dò hỏi:
- Là ai bảo cậu tới đây?
- À, là chị Khinh Vũ cho tôi tới, nghe nói các người mời chị ấy ăn cơm, do đó tôi tới ăn hộ chị ấy.
Đường Kim không chút hoang mang nói, đồng thời còn tới bên cạnh cái bàn, cầm lấy một đôi đũa, gắp một miếng cá bỏ vào miệng:
- À, món cá kho tộ này cũng không tệ lắm.
Bưng một cái chén nhỏ, đổ vào miệng, sau đó phun ra hết:
- Đây là vây cá? Quá khó ăn.
Cầm một chén rượu đỏ, uống một hớp, sau đó lại phun tiếp:
- Súc miệng cái đã.
- Tần Khinh Vũ cho nhóc tới?
Cuối cùng Tưởng Thiên Bình cũng mở miệng.
- Có việc gì chờ tôi ăn xong rồi nói.
Đường Kim không nhịn được nói một câu, sau đó ăn như hổ đói, tốc độ ăn cực nhanh, có ăn, có nhổ. Tóm lại, không đến một hồi, một bàn món ăn đã bị hắn tiêu diệt sạch. Mấy bình rượu quý màu đỏ đều bị hắn dùng súc miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543529/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.