Mặc dù Hàn Tuyết Nhu không biết Đường Kim làm cách nào, nhưng nàng chắc chắn là do hắn làm. Một người đột nhiên tiêu chảy thì có thể là trùng hợp, nhưng hai người đều tiêu chảy, chỉ có thể là do hắn động tay động chân.
Đường Kim cũng không phủ nhận, chẳng qua chỉ cười hì hì:
- Cưng à, lần sau lúc có em ở đó, anh nhất định sẽ làm thật nghệ thuật, thật xinh đẹp nha.
Hàn Tuyết Nhu xoa bụng, hình như vẫn còn buồn nôn.
- Cưng à, em vẫn buồn ói sao?
Đường Kim cười hì hì:
- Anh có cách để em không ói.
- Anh có cách gì?
Hàn Tuyết Nhu cảm thấy lần nào Đường Kim cũng có cách xử lý cổ quái nào đó.
- Chính là cách này nè.
Đường Kim đưa tay ôm nàng lại gần, sau đó hôn lên đôi môi anh đào của nàng.
Hàn Tuyết Nhu thầm nói, biết ngay không có chủ ý gì tốt mà. Sau đó, nàng theo bản năng hôn trả lại, mà bất tri bất giác, cái cảm giác khó chịu trong bụng kia cũng tiêu tan.
Hai người hôn đến bất diệc nhạc hồ, sau lưng đột nhiên truyền tới một thanh âm:
- Nè, tôi nói hai người, có cần chạy đến Nhất Trung của bọn tôi để ân ái không?
Rốt cuộc cũng tách ra, xoay người đã thấy Phương Mẫn, lần này chỉ có một mình nàng, không thấy Ngả Liên đâu.
- Cậu khỏi phải ghen tỵ, tìm Ngả Liên nhà cậu đi.
Hàn Tuyết Nhu cũng chẳng mắc cỡ, đi chung với Đường Kim nửa tháng rồi, ôm ấp hôn một cái là chuyện thường tình, nàng cũng chỉ coi đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543524/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.