Trên tay Tần Thủy Dao không có kim chỉ, không có cách nào khâu miệng Đường Kim lại được. Nàng chỉ có thể tăng tốc, chạy vào phòng học nhanh nhất có thể, như vậy không phải nghe Đường Kim nữa.
- Nữ sinh hiện giờ, thật không thuần khiết a!
Đường Kim cảm khái một câu, trong đầu mọc ra một ý niệm. Không biết nó nên để cô Tô vùi dập theo kiểu đó để không phải chịu vùi dập như sáng nay không nhỉ?
- Cô giáo mà không có bạn trai thật là đáng sợ. Ta cũng nên hy sinh một chút, làm bạn trai của cô, nếu thế, không chừng không cần học tiếng Anh nữa.
Đường Kim âm thầm nói, sau đó lại cảm khái:
- Ta thật là một người đàn ông vĩ đại nha, vì để những bạn khác không bị cô tiếng Anh vùi dập mà không tiếc hy sinh thân mình!
Giờ khắc này, Tô Vân Phỉ ôn nhu động lòng người đã trở thành cọp mẹ trong mắt Đường Kim.
----
Ninh Tâm Tĩnh và người Ám Kiếm tới không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của Đường Kim. Trong mấy ngày sau đó, hắn cơ bản không đến ngôi biệt thự kia, mà Ninh Tâm Tĩnh và Nhạc Trung Hằng cũng không liên lạc với hắn. Đường Kim cầu còn chẳng được, hắn không có hứng thú huấn luyện với đám người kia.
Nhưng với việc Ám Kiếm đóng quân tại Ninh Sơn thì Đường Kim lại thật hoan nghênh. Nếu sau này có chuyện gì, hắn cũng không cần lo lắng việc thiếu người.
Mấy ngày kế tiếp, Đường Kim lại rất bận rộn, mỗi sáng đúng năm giờ rời giường, vừa chạy bộ vừa chịu Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543507/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.