- Cũng không phải tới đây ăn cơm, cậu sợ cái gì?
Tiếu Thiền tức giận nói một câu, sau đó đi vào phòng ăn Kinh Điển.
Hiện tại mới là tám giờ sáng, tất nhiên phòng ăn không có khách, cũng không thấy phục vụ. Chỉ là trong góc vẫn có người đánh piano.
Tiếng đàn uyển chuyển, nhưng có một cỗ ưu thương rõ ràng. Đường Kim không thích giai điệu kiểu đó, cho nên, hắn dứt khoát la một câu:
- Nè, lần trước tôi đã nói rồi, tiếng đàn của ông rất ảnh hưởng tới ăn uống, ông có thể thay đổi một chút không?
Tiếng đàn ngừng lại, người đàn ông xoay người đứng lên. Vẫn là mặt có râu, vẫn là cái cảm giác tang thương như thế. Truyện được copy tại Truyện FULL
- Ê, Đường Kim, cậu khách khí với thầy tôi một chút!
Người đàn ông còn chưa nói, Tiếu Thiền đã bất mãn trước.
- Thầy của cậu?
Đường Kim có chút ngạc nhiên.
- Tôi là thầy dậy piano của Tiếu Thiền, tên là Tập Phong.
Người đàn ông cười nhạt.
- Thảo nào tôi cứ thấy hai người có liên quan gì đó.
Đường Kim ra vẻ bừng tình đại ngộ. Chẳng trách chỗ này gọi là phòng ăn Kinh Điển, mà cửa hàng nhà Tiếu Thiền cũng gọi là sửa xe Kinh Điển.
- Thầy Tập, tên Đường Kim này thích nói hươu nói vượn, thầy đừng chấp nhặt.
Tiếu Thiền vội vàng nói.
- Cậu mới nói hươu nói vượn.
Đường Kim bất mãn nhìn Tiếu Thiền.
Tiếu Thiền chả thèm đôi co, lại gấp gáp nói với Tập Phong:
- Thầy Tập, bọn em muốn tập luyện một tiết mục, thầy sẽ giúp bọn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543501/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.