Chu Cương Cường ném lại một câu như thế rồi cắp đít bỏ đi.
- Xùy...
Trên khán đài, học sinh Ninh Sơn Nhị Trung lại xùy Chu Cương Cường cái nữa. Tên này đúng là loại giáo viên cực phẩm, bỏ lại một cái cục diện rối rắm, cứ thế phủi đít bỏ đi.
Tào Thác cũng có chút căm tức, loại giáo viên thế này đúng là không đáng được tôn kính. Hắn đã nhìn ra, Chu Cương Cường nhận định là trận này không thắng được, muốn phủi trách nhiệm, cho hắn đi đổ vỏ.
- Trọng tài, thay người!
Tào Thác cũng quyết định thật nhanh, lập tức ra hiệu.
Mà Trịnh Vân Hạo trực tiếp chạy đến bên sân, lớn tiếng gọi Đường Kim:
- Đường Kim, mau xuống đây! Nhanh đi, thời gian không còn nhiều!
- Được rồi, anh ra sân đi!
Hàn Tuyết Nhu cũng rời khỏi người Đường Kim.
- Bé cưng, không cho anh một ít khích lệ hay sao?
Đường Kim đứng lên, cười hì hì một tiếng.
- Đường nghịch nữa!
Hàn Tuyết Nhu có chút câm nín, tên này vẫn còn lãng phí thời gian. Chẳng qua, nếu hắn không xuống thì nàng cũng hết cách, chỉ đành hôn hắn một cái:
- Được chưa?
Đường Kim cười rạng rỡ, trực tiếp nhảy từ trên khán đài xuống.
- Đường Kim cố lên!
Bên phía Ninh Sơn Nhị Trung, tiếng vỗ tay như sấm nổ.
Không thể không nói, kể từ khi Đường Kim tới Ninh Sơn, chưa bao giờ có nhiều người ủng hộ hắn đến thế.
Bên phía Ninh Sơn Nhất Trung, một đám người nghị luận rào rào:
- Thằng kia là Đường Kim? Cũng thường mà!
- Đúng thế, cũng không đẹp trai!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543493/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.