- Tôi sẽ báo cảnh sát!
Vương Cầm có chút sợ hãi.
- Báo cảnh sát?
Chị Hồng như nghe được chuyện hài, khanh khách nở nụ cười:
- Tiểu muội muội, cô thật đúng là khờ dại a, tôi dám tắt âm thanh, để nhiều người nhìn như vậy, tôi lại sợ cô báo cảnh sát? Cô có thể báo thử xem, cảnh sát đến đây, bọn hắn cũng chẳng tìm ra cái gì đâu, bởi vì tôi cam đoan khi đó cô đã biến mất rồi.
- Vương Cầm, không phải mới vừa nói tôi ỷ thế hiếp người sao? Hiện tại cho cô biết thế nào là ỷ thế hiếp người!
Trên trán còn đang chảy máu làm Vĩ Cường vẻ mặt có chút dữ tợn:
- Lập tức bò tới đây cho lão tử, tao sẽ cho phế vật Trương Tiểu Bàn này một con đường sống!
- Mày thích ỷ thế hiếp người lắm à?
Thanh âm lười biếng đột nhiên truyền đến, trong tầm mắt của mọi người, đột ngột xuất hiện một người thiếu niên trên mặt nụ cười nhàn nhạt:
- Vậy được rồi, tao sẽ cho mày nếm thử bị người khác cậy thế lăng nhục có cảm giác gì.
- Đường Kim
Vương Cầm chứng kiến thiếu niên này, ngẩn người, lúc này nàng cũng minh bạch theo lời Trương Tiểu Bàn bạn của hắn là ai.
- Bạn thân, cậu đã đến.
Chứng kiến Đường Kim, Trương Tiểu Bàn cũng rốt cục nhẹ nhàng thở ra.
Mà bên kia, Phương Vĩ Cường nổi nóng:
- Đường Kim, mày chớ xen vào việc của người khác!
Đường Kim lại không để ý Phương Vi Cường, chỉ nhìn Trương Tiểu Bàn lắc đầu thở dài:
- Trương Tiểu Bàn, tôi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543488/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.