- Có người nói, nghĩa vụ của bạn gái là tiêu tiền hộ bạn trai, cậu cho tôi tiêu hết tiền hộ cậu nhá?
Hàn Tuyết Nhu hừ nhẹ một tiếng.
- Nếu như em dùng hết tiền của anh để bao phòng trăng mật trong khách sạn Thiên Kiêu thì... chắc chắn anh không ngại.
Đường Kim cười hì hì một tiếng.
- Nghĩ hay nhỉ!
Hàn Tuyết Nhu liếc Đường Kim một cái, sau đó khoác tay hắn:
- Đi thôi, anh chờ em lâu như thế, giờ em với anh đi ăn cơm tối.
- Được nha.
Đường Kim thuận tay ôm eo Hàn Tuyết Nhu, cùng đi ra khỏi phòng âm nhạc. Mà con chó nhỏ Đường Đường cũng vui vẻ chạy theo.
Nửa giờ sau.
Trong tiệm lẩu Xuyên Muội Tử, Đường Kim buồn bực phát hiện, lần này không có ba cái bóng đèn kia, nhưng cái bóng đèn Đường Đường này cũng phiền phết, hết nhảy lên lại nhảy xuống, mò mẫm trên người Hàn Tuyết Nhu, náo đến "lộn cái bàn".
- Đúng rồi, anh không tìm được Vương Phi sao?
Hàn Tuyết Nhu đột nhiên nhớ tới chuyện này, mở miệng hỏi một câu.
- Chưa, không biết con heo kia trốn đâu rồi.
Nói đến chuyện này, Đường Kim thấy buồn bực hơn nữa, con lợn kia thật đúng là biết trốn a.
- Thật ra thì anh không cần lo lắng, em cảm thấy chắc chắn hắn đang sợ, cho nên trốn vào một chỗ không ai biết.
Hàn Tuyết Nhu nghĩ một chút rồi nói.
- Khó nói lắm, suy nghĩ của một con heo, người bình thường như chúng ta hiểu làm sao được.
Đường Kim lắc đầu nói.
Dừng một chút, Đường Kim lại Hàn Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543486/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.