- Nói ông đầu heo thật sự là còn coi trọng ông a!
Đường Kim lắc đầu thở dài:
- Tôi cũng không phải cảnh sát, càng không biết người y tá này, cô ta sống hay chết liên quan gì đến tôi?
Nhân viên cảnh sát cũng thấy Vương Hạo hơi bị khùm, dùng một người y tá bắt Đường kim phải lạy, có điểm kỳ lạ rồi, trừ phi Đường Kim một lòng vì người khác. Nhưng trên đời này, nào còn có loại đần độn như vậy chứ?
- Vương Hạo, chúng ta không có quyền yêu cầu Đường Kim làm như vậy.
Đồ Trường Văn cũng mở miệng nói, chính là trong lòng hắn có chút trách cứ Đường Thanh Thanh, đây không phải thêm phiền phức sao?
Đồ Trường Văn biết chắc đúng là Đường Thanh Thanh gọi Đường Kim tới, nhưng hắn cảm thấy sự xuất hiện của Đường Kim không phải là chủ ý tốt. Bởi vì rõ ràng càng kích thích Vương Hạo, mà bây giờ phản ứng của Vương Hạo lại đúng như y phỏng đoán.
- Đường Kim, mày không quan tâm sự sống chết của y tá này vậy tới đây làm gì?
Vương Hạo cười lạnh một tiếng:
- Ngươi biết y tá này chứ gì?
- Tôi biết một người y tá, nhưng đáng tiếc không phải cô ta.
Đường Kim ngáp một cái
- Tôi đến nơi này làm gì hả! Kỳ thật tôi đến chính là chế giễu ông. Nhảy sớm chút đi, sớm xuất ngoại a!
Vương Hạo tức giận nhìn Đường Kim, mặt tím tím xanh xanh ẩn ẩn hiện hiện, hiển nhiên giờ phút này đã cực kỳ phẫn nộ.
- Không muốn xuất ngoại sao?
Đường Kim lại mở miệng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543481/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.