Chương trước
Chương sau
- Đường Kim, Tiếu Thiền hai người các cậu hãy nhớ kỹ những lời này.
Vương Giai giận dữ la lên một câu, sau đó chạy ra phòng học.
Một đám người âm thầm suy nghĩ trong lòng, có vẻ Đường Kim rất ưa thích Tiếu Thiền nha, mỗi lần Tiếu Thiền với Vương Giai cãi nhau, Đường Kim đều âm thầm giúp đỡ.
- Này tên chết tiệt Đường Kim, cô Tô nhờ tôi hỏi cậu, đại hội thể dục thể thao cậu chuẩn bị được gì rồi?
Cục tức đã được xả, Tiếu Thiền cũng không còn thống hận Đường Kim nữa, bởi vì Đường Kim đã giúp nàng đuổi Vương Giai đi.
- Không có.
Đường Kim ngáp một cái, sau đó nằm úp sấp lên bàn:
- Tôi muốn đi ngủ.
Tiếu Thiền có chút tức giận:
- Cậu muốn ngủ thì về nhà mà ngủ, đến đây làm gì để rồi nằm ra bàn ngủ?
- Tôi đang ngủ, đừng ồn.
Đường Kim nằm bất động:
- Cậu ngủ rồi, sao còn có thể nói chuyện?
Tiếu Thiền tức giận nói.
- Cậu không biết cái gì gọi là nói mớ sao?
Đường Kim như cũ nằm bất động, thanh âm truyền tới:
- Dù tôi ngủ nhưng vẫn có thể đánh người.
Tiếu Thiền ngẩn ngơ, nhất thời có chút sợ hãi tên này sẽ đánh mình, cuối cùng nàng chỉ biết trừng mắt nhìn Đường Kim một cái, sau đó xoay người đi về chỗ ngồi.
Đường Kim ngủ thẳng một giấc cho đến lúc ra về, tiếng chuông vừa vang lên, hắn lập tức tỉnh dậy, làm cho nhiều người hoài nghi hắn có thực sự ngủ không đây?
-Bạn thân, chuẩn bị đi đâu ăn cơm à? Để tôi mời cậu?
Trường Tiểu Bàn mở miệng nói.
- Đường Kim.
Thanh âm dễ nghe từ cửa truyền vào, một nữ sinh xinh xắn khêu gợi xuất hiện ở cửa, người này đúng là Hàn Tuyết Nhu.
-Cậu mời Lưu Hiểu Yến đi ăn cơm đi.
Đường Kim nhìn Trương Tiểu Bàn cười hì hì, đứng dậy đi ra phòng học, thuận tay ôm bờ eo mềm mại của Hàn Tuyết Nhu, đi về phía cổng chính.
-Sắc lang.
Tiếu Thiền có chút khó chịu lầm bầm.
-Thật không có thiên lý.
Trương Tiểu Bàn lầm bầm, chẳng lẽ Đường Kim đẹp trai đến như vậy? Bằng không như thế nào toàn tán được gái đẹp.
Khi Trương Tiểu Bàn đang cảm khái, đông đảo học sinh nam nữ trong lớp cũng cảm thấy thật không có thiên lý, bởi vì bọn họ chứng kiến Tần Thủy Dao đến đây tìm Đường Kim, việc này cũng bình thường không sao cả, nhưng vấn đề là hiện giờ Đường Kim đang ôm Hàn Tuyết Nhu, thật là con mẹ nó không có thiên lý.
-Tận thế con mẹ nó rồi.
Có người tự lẩm bẩm.
Mà giờ khắc này, dọc theo đường Tần Thủy Dao đang khinh bỉ nhìn Đường Kim nói:
-Tuổi còn trẻ, không lo học, chỉ lo yêu với đương, bản thân tôi là vị hôn thê của cậu, tôi thật sự cảm thấy rất mất mặt.
-Tần Thủy Dao, cậu cùng với Đường Kim hủy hôn rồi, tôi và hắn yêu sớm thì liên quan gì đến cậu?
Đường Kim thì thở dài:
- Học có lợi ích gì? Đứng đứng đắn đắn tán gái chẳng phải tốt hơn sao?
- Cố gắng học cho lắm rồi cuối cùng cũng chỉ có thể đi làm tiểu tam, thật là vô dụng.
Tần Thủy Dao hướng mũi nhọn về phía Hàn Tuyết Nhu.
- Tần Thủy Dao, cậu mới là tiểu tam.
Hàn Tuyết Nhu tức giận nói:
- Tuy cậu vào Đường Kim có hôn ước, nhưng không có giấy tờ xác nhận, nên cậu mới là tiểu tam.
- Có giấy tờ hay không cậu không cần phải quan tâm.
Tần Thủy Dao thản nhiên cười:
- Tôi cũng làm biếng cãi nhau với tiểu tam, làm như thế mất thân phận của tôi.
Nói xong câu đó, Tần Thủy Dao nhanh chân bước qua mặt Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu, không thèm đi song song với bọn họ, nàng ngẩng đầu ưỡn ngực như một con Khổng Tước kiêu ngạo.
Hàn Tuyết Nhu có chút tức giận, lại không có cách nào phát tiết được, ai bảo Tần Thủy Dao là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của Đường Kim chứ.
Hàn Tuyết Nhu không chịu yếu thế, nàng suy nghĩ một chút, liền nghĩ đến một việc, liền kêu to:
-Tần Thủy Dao, nghe nói vào ngày quốc khánh văn nghệ hội diễn tiết mục của cậu luôn đoạt giải nhất, nhưng lần này cậu chuẩn bị tâm lý nhận giải hai đi.
- Cậu muốn so với tôi sao?
Tần Thủy Dao quay đầu lại nhìn Hàn Tuyết Nhu.
- Đúng thế thì sao?
Hàn Tuyết Nhu nói:
- Nghe nói ba năm nay cậu đều biểu diễn tiết mục đàn Piano, đều đoạt được giải nhất, năm nay cậu tiếp tục chơi Piano sao? Nếu cậu chơi Piano, thì tôi cũng sẽ chơi Piano, coi ai đàn dễ nghe hơn.
- Nói đi nói lại, thì cậu chỉ có thể bắt chước tôi mà thôi.
Trước kia nàng không hề quan tâm đến Hàn Tuyết Nhu, nhưng bây giờ chẳng những nàng bị Đường Kim từ hôn, mà hắn còn cặp bồ với Hàn Tuyết Nhu, làm cho lòng hiếu thắng của nàng nổi lên.
- Tôi không có hứng thú bắt chước cậu.
Hàn Tuyết Nhu có chút tức giận nói:
- Tần Thủy Dao nếu cậu tiếp tục diễn Piano, thì tôi sẽ khiêu vũ.
- Thật xin lỗi, năm nay tôi không biểu diễn đàn Piano, mà biểu diễn khiêu vũ.
Tần Thủy Dao nhẹ nhàng cười.
- Vậy tôi sẽ chơi Piano.
Hàn Tuyết Nhu tức giận nói. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
- Tôi khuyên cậu không nên chơi đàn Piano, cậu chỉ thích hợp nói chuyện yêu đương mà thôi.
Tần Thủy Dao tỏ vẻ kiêu ngạo nói:
- Cậu không thể nào vượt qua tôi được đâu.
- Tần Thủy Dao, nếu tôi đoạt được giải nhất thì cậu phải đừng trên sân thượng của trường hét to tôi là tiểu tam, dám không?
Hàn Tuyết Nhu tức giận nói.
- Vậy nếu tôi đoạt giải nhất thì cậu cũng sẽ làm như vậy chứ?
Tần Thủy Dao hỏi ngược lại.
-Được.
Hàn Tuyết Nhu một lời đáp ứng luôn.
- Đường Kim làm chứng.
- Được, cho tên chết bầm này làm chứng.
Tần Thủy Dao tỏ vẻ đồng ý.
- Hay là tôi cùng với các cậu đánh cược đi?
Đường Kim hì hì cười nói tiếp:
-Tôi cá là hai người các cậu đều không dành được giải nhất.
Đường Kim vừa nói xong, hai nàng liền trừng mắt nhìn Đường Kim, hiện giờ hai nàng có cảm giác cùng chung mối thù.
- Này, lại có người đi đả kích bạn gái mình sao?
Hàn Tuyết Nhu mất hứng nói.
Tần Thủy Dao cũng rất bất mãn:
- Tên chết tiệt Đường Kim, mồm của cậu đúng là quạ đen.
- Nếu hai người các cậu không tin, có thể đánh cược với tôi một lần.
Đường Kim vẻ mặt nở một nụ cười sáng lạn.
- Đánh cược thì đánh cược.
Hai nàng không hẹn mà cùng nói ra, sau đó hai người liếc nhau một cái, đồng thời kêu lên một tiếng, sau đó cùng lúc quay mặt đi chỗ khác.
- Tên chết tiệt Đường Kim, nếu tôi đoạt giải nhất cậu liền bỏ Hàn Tuyết Nhu.
Tần Thủy Dao tức giận nói.
- Nếu tôi đoạt giải nhất, thì từ nay về sau cậu phải nghe lời tôi.
Hàn Tuyết Nhu cũng lập tức nói.
-Được,
Đường Kim lập tức đáp ứng điều kiện của hai nàng, sai đó đưa ra điều kiện của mình:
-Tần Thủy Dao nếu cậu không đoạt được giải nhất, thì cậu phải thuyết phục chị Khinh Vũ đáp ứng lời từ hôn của tôi. Hàn Tuyết Nhu nếu em không đoạt được giải nhất, thì từ nay về sau em làm gì với em cũng được.
-Lưu manh.
Hai nàng đồng thanh mắng Đường Kim một câu, hiển nhiên các nàng đều nghe ra ý tứ bất lương của Đường Kim đối với Hàn Tuyết Nhu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.