Nhưng mà để cho Kiều Thiếu Long bất ngờ chính là, Đường Thanh Thanh không chút nghĩ ngợi, lập tức trả lời:
- Không có hứng thú!
Lòng tin tràn đầy của Kiều Thiếu Long biến mất ngay sau đó, đầu tiên là kinh ngạc, tiếp đó có chút thẹn quá hóa giận. Hắn không thể nào tin nổi Đường Thanh Thanh lại dứt khoát như vậy, cự tuyệt lời đề nghị của hắn. Bởi vì hắn vốn cho là Đường Thanh Thanh căn bản không thể nào cự tuyệt điều kiện như vậy.
Bất tri bất giác, Kiều Thiếu Long ánh mắt càng thêm hung ác, giọng nói lớn hơn:
-Đường Thanh Thanh, nói như vậy, cô hi vọng cha cô cả đời tàn phế?
-Tôi đương nhiên hi vọng chân của ổng có thể trị tốt, chỉ tiếc từ đầu tới cuối tôi không tin tưởng lời của các người!
Đường Thanh Thanh hừ nhẹ một tiếng.
- Nói cho cùng các người chỉ là không dám trực tiếp đối phó với tiểu đệ mà thôi!
Kiều Thiếu Long sắc mặt âm trầm, hắn lạnh lùng nhìn Đường Thanh Thanh:
- Cự tuyệt chúng tôi đối với cô sẽ không có chỗ tốt gì. Đường Thanh Thanh tôi cuối cùng khuyên cô một câu, không cần rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!
- Lời này tôi trả lại cho các ông!
Đường Thanh Thanh hừ nhẹ một tiếng:
- Đừng tưởng rằng tôi không dám nổ súng!
- Nổ súng?
Kiều Thiếu Long đột nhiên ha ha cười một tiếng:
- Đường Thanh Thanh, cô thật là ngây thơ, cô nghĩ rằng chúng tôi sợ cây súng trên tay cô sao? Giải quyết cô thật quá dễ dàng!
- Giải quyết các người đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543473/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.