Lạc Trần gật đầu, xoay người, mới vừa bước đi thì đột nhiên hắn ngã xuống đất, lại hôn mê.
- Đưa hắn đi bệnh viện, mặc dù tôi đã lấy đạn trong chân hắn ra nhưng hắn mất quá nhiều máu, để bác sĩ lo đi.
Đường Kim nhìn hai tên thanh niên kia rồi nói.
Hai người gật đầu, lập tức mang Lạc Trần đến một chiếc xe hơi cách đó không xa.
Đường Kim ngáp một cái:
- Tên Lạc Trần này thật là…hơn nửa đêm rồi mà không cho tôi ngủ a.
- Cậu về sao?
Giọng nói ôn nhu của Tống Oánh vang lên bên tai Đường Kim:
- Nếu không thì ngủ ở đây đi?
Ngủ ở đây?
Nhìn dáng người mê hoặc của Tống Oánh thì Đường Kim cảm thấy đề nghị này rất mê người.
Chẳng qua là Tống Oánh lại nói một câu :
- Buổi tối tôi đều luyện công, giường trống đó.
- Tôi về nhà ngủ.
Đường Kim cảm thấy buồn bực.
Sau khi về ký túc xá thì Đường Kim lại bắt đầu luyện công nhưng mà hắn không có cách nào nhập định được, vì thế hắn liền dứt khoát nhảy lên giường rồi ngủ.
----
Ngày 11/9, đây là một ngày khá đặc biệt, tuần thứ hai ở Ninh Sơn Nhị Trung chính thức bắt đầu. Đường Kim lại phát hiện có một số việc đã biến hóa, ví như, từ sáng hôm nay hắn không thể nào ngủ nướng nữa.
Năm giờ sáng, Tô Vân Phỉ chưa có tới gõ cửa phòng hắn nhưng mà sáu giờ, khi loa phát thanh của trường vừa vang lên thì Tần Thủy Dao lại gọi điện đến cho hắn.
- Nè, Tần Thủy Dao, sáng sớm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543469/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.