- Không cần.
Dương Minh Kiệt thản nhiên nói:
- Đường Kim không phải người ngu, hắn khẳng định biết sẽ có người tới tìm hắn gây phiền toái, nếu ngay cả điều này hắn cũng không đoán được thì chúng ta cũng không cần trông cậy vào hắn.
- Dương lão bản nếu như lời của tên Kiều Thiếu Long kia là sự thật thì chúng ta nên làm gì?
Trần Huy có chút sầu lo.
- Nếu như Đường Kim không chịu nổi một kích thì tạm thời chúng ta đành phải kẹp đuôi mà làm người.
Dương Minh Kiệt thản nhiên nói:
- Trước tiên nhìn kết quả ra sao đã, Kiều Thiếu Long là một người không có kiên nhẫn, tôi tin tưởng rất nhanh hắn sẽ động thủ.
Trần Huy không hỏi nữa mà lái xe chạy nhanh rời khỏi khách sạn.
4h chiều, Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu rời khỏi khách sạn.
Lúc Hàn Tuyết Nhu lái chiếc Ferrari tới trước cổng trường Ninh Sơn Nhị Trung thì một chiếc Porsche cũng chạy tới, mà Hàn Tuyết Nhu cùng Đường Kim xuống xe, nơi Porsche đó chính là Tần Thủy Dao.
Nhưng đó cũng không phải trùng hợp, mà là Đường Kim nhận được điện thoại của Tần Khinh Vũ, nàng muốn Tần Thủy Dao đến trường học, để cho Đường Kim đón Tần Thủy Dao ở chỗ này.
- Đường Kim, Dao Dao giao lại cho cậu.
Tần Khinh Vũ cũng không có xuống xe, chỉ nói 1 tiếng rồi lái xe rời đi.
Tần Thủy Dao cùng Hàn Tuyết Nhu bốn mắt tương đối, có chút mùi vị của hỏa tinh đụng địa cầu.
Đột nhiên Hàn Tuyết Nhu cười ngọt một tiếng rồi khoác tay Đường Kim, bộ dạng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543464/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.