Tại nhà số tám khu biệt thự mới.
Biệt thự vừa có người chết làm rất nhiều người tự giác tránh đi, nhưng khuya hôm nay biệt thự này lại có đèn sáng, dễ nhận thấy bên trong có người.
Bây giờ là hơn mười giờ tối, trong phòng khách, Diệm Minh Phương bưng một ly rượu đỏ đi tới đi lui, đột nhiên nàng ngừng lại một hơi uống cạn chén rượu, sau đó quăng mạnh chén rượu.
Bang! Chén rượu trong nháy mắt vỡ tan tành.
Xoay người lấy di động trên ghế salon, Diệp Minh Phương đã rống lên với người nhận:
- Lâm Quốc Binh, tên khốn kiếp ông đang làm cái gì? Vì sao đến bây giờ Tần Khinh Vũ vẫn không sao?
- Diệp Minh Phương, hành động lúc chiều đã thất bại, đây là do cô sắp đặt, cô nói không có sơ hở, giờ không cho ta một cái công đạo còn kêu gào cái gì?
Đầu bên kia điện thoại, Lâm Quốc Binh cũng rất là bực tức.
- Đã qua buổi chiều, tôi muốn ông lập tức tìm người, xử lý Tần Khinh Vũ ngay đi, nếu không các ông cũng chẳng tốt lành gì đâu!
Diệu Minh Phương tràn ngập sự điên cuồng.
- Diệp Minh Phương, cô điên thật rồi!
Lâm Quốc Binh gầm nhẹ một tiếng:
- Đừng nói tôi không nhắc nhở cô, tiếp tục như vậy chính cô cũng không có kết cục tốt!
- Kết cục không tốt, có thể tệ hơn hiện giờ sao?
Diệp Minh Phương cười lạnh một tiếng:
- Tôi mặc kệ ông dùng biện pháp gì, tôi cũng không muốn viện vào lý do, tóm lại nếu ngày mai mặt trời mọc, tôi còn chưa nghe tin báo tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543440/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.