- Nào có đơn giản như cô nói? Tiểu tử Đường Kim kia thậtcổ quái, không dễ đối phó như thế!
Lâm Quốc Binh hơi mất kiên nhẫn.
- Trước khi làm gì cô không thể lo nghĩ chu đáo một chút sao?
- Đàn ông mấy người làm việc toàn nhìn trước ngó sau cho nên toàn là bại sự.
Diệp Minh Phương lạnh nhạt nhìn Lâm Quốc Binh.
- Tôi hỏi ông một câu, ai giết chết con của ông?
- Mặc dù không có chứng cớ, nhưng tôi chắc chắn chính là Đường Kim.
Lâm Quốc Binh phẫn nộ nói.
- Tôi lại hỏi ông, có muốn báo thù không?
Diệp Minh Phương nhìn chằm chằm vào Lâm Quốc Binh.
- Cô nói lời vô nghĩa sao?
Lâm Quốc Binh có chút căm tức.
- Tôi hận không thể lập tức bầm thây tiểu vương bát đản kia thành vạn đoạn!
- Muốn giết chết tiểu tử đó cũng không dễ dàng, bất quá bây giờ ông có thể giết Tần Thủy Dao trước!
Diệp Minh Phương lạnh nhạt nhìn Lâm Quốc Binh.
- Đừng quên, Tần Thủy Dao mới chính thức là đầu sỏ gây ra chuyện!
- Những việc này tôi đều hiểu rõ, không cần cô phải nhắc!
Lâm Quốc Binh có chút tức giận.
- Chỉ cần ông làm theo lời tôi, cho dù tiểu súc sanh Đường Kim kia không chết, nhưng tôi cam đoan có thể giết chết Tần Thủy Dao!
Ánh mắt Diệp Minh Phương nhấp nháy quang mang hung ác.
- Tôi còn có thể đưa tiện nhân Tần Khinh Vũ kia tới giường ông muốn làm gì thì làm!
- Cái gì?
Lâm Quốc Binh giật mình.
- Lâm Quốc Binh, ông còn giả bộ với tôi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543424/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.