- Đừng nhỏ mọn như vậy, tôi sờ chút thôi mà.
Đường Kim có chút buồn bực, Tống Oánh thật quá nhỏ mọn mà, nụ hôn đầu tiên của hắn cũng cho nàng, nàng không thể để cho hắn sờ một chút sao?
Đám người Tiểu Thất, Tiểu Bát cổ quái nhìn Đường Kim, người này đúng là sắc đảm ngập trời, dù lão Đại có hảo cảm với hắn, cũng không thể ở chỗ đông người như vậy đòi sờ ngực nàng chứ.
Bất quá bọn hắn rất biết điều đứng bên cạnh không nói gì, đơn giản bọn họ biết chuyện này mình không quản được.
- Đường Kim, mày nhận thua đi.
- Quay về đi đừng cố nữa!
- Có dũng khí thì sờ ngay, không thì cút trở lại.
…
Vô số nam sinh tại nơi này kêu la, thậm chí có một nam sinh lớn tiếng hô một câu:
- Tần Thủy Dao buổi trưa hôm nay bọn mình đi ăn cơm chỗ nào đây?
Đúng lúc này khuôn mặt xinh đẹp của Tống Oánh lộ ra một nụ cười, những người nhìn chằm chằm vào nàng đồng thời hoa mắt, nàng chỉ cười thôi mà đã khiến cả sân vận động yên tĩnh lại, sau đó nàng cố ý nâng thanh âm lên khiến mọi người nghe thấy:
- Tôi là của cậu, cậu cần gì phải xin phép?
Tất cả mọi người ngẩn ra, lời này là có ý gì đây?
Đường Kim cũng ngẩn ngơ, Tống Oánh không phải keo kiệt mà là quá hào phóng đi.
Mọi người sững sờ một lúc, giọng nói động lòng người của Tống Oánh lại vang lên:
- Tôi là của cậu, cậu thích làm gì thì làm.
Thấy Đường Kim còn ngẩn người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543410/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.