- Tôi cảm thấy như vậy thật sự là khi dễ cậu.
Đường Kim lắc đầu:
- Hay để tôi nói cách chơi đi, đối với cậu cũng có lợi.
- Hừ……
Lời Đường Kim vừa nói đều lọt vào tai mọi người, hiển nhiên ai cũng nghĩ là hắn muốn chơi xấu.
Còn có những người trực tiếp mắng lớn:
- Đường Kim mày nói không giữ lời, ăn siệt đi con cờ hó, bốp..phốc phốc.., Đê Ka Mờ, thằng cờ hó nào ném cát vào miệng tao.
Người này đang mắng hang đến nỗi ai cho một nắm cát vào miệng cũng không biết.
- Đường Kim mày đếch biết xấu hổ sao, thua thì nhận con mẹ nó đi..... Đê Ka Mờ, thằng nào đánh tao.
Một người khác cũng vừa mắng, đột nhiên mặt tê rần, giống như là có người đánh hắn một cái tát.
Mà mấy thằng mắng Đường Kim cũng đều ăn tát.
- Quỷ, có quỷ.
Có người nói thầm một câu cũng không dám mắng nữa.
Trên sân, Trịnh Vân Hào phẫn nộ:
- Đường Kim mày nói mà không giữ lời, sợ thua thì nhận thua ngay, đừng chơi xấu.
- Tôi chơi xấu khi nào, tôi dựa theo quy tắc của cậu đấu với cậu, các cậu cùng lên một lúc đi, tôi không có nhiều thời gian để lãng phí cùng các cậu.
Đường Kim có chút không vui:
- Chơi theo quy tắc cậu định ra đi, tôi cần gì phải chơi xấu.
- Cái gì cùng lên? Lời mày nói có ý gì?
Trịnh Vân Hạo hiển nhiên không hiểu được.
- Người chơi đá bóng nhiều quá tổn thương đến đầu rồi.
Đường Kim lầu bầu một câu:
- Chằng lẽ đá bóng nhiều ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543405/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.