- Đâu? Sao ta không thấy?
- Bên chỗ ký túc xá giảng viên kìa, mới đi ra đấy!
- Di, Đường Kim thật sự đang đi từ chỗ kí túc xá giảng viên tới a.
- Cậu không biết ? Hỏi Tiếu Thiền lớp chúng ta đi, bạn ấy biết đấy.
- Vương Giai cậu có bị bệnh không? Mình làm gì biết.
- Các cậu không phải từng ngủ chung sao?
- Cậu mới ngủ cùng hắn!
- Tớ đã từng ngủ cùng hắn a, hôm qua lúc hắn ngủ trong lớp, tớ cũng ngủ a…
- Được các bạn đừng cãi nhau nữa, tớ đi hỏi người khác.
- A người đẹp! cho ta biết đi, có phải Đường Kim là hàng xóm của cô giáo Tô không?
- Đúng vậy, ông trời thật không có mắt, Đường Kim lai có thể làm hàng xóm của người đẹp a a.
-Vậy không phải cô giáo Tô rất nguy hiểm sao? Thằng ngu Đường Kim rất lưu manh
- Mình cũng biết là cô giáo Tô chịu nhiều nguy hiểm, đang muốn xin làm vệ sĩ cho cô ấy đây!
- Dừng, mày đang mộn du à?
…
Một truyền mười, mười truyền một trăm, lâp tức mọi người liền nhìn về cổng ký túc xá giáo viên, Đường Kim lập tức cảm giác được ngẩng đầu lên nhìn, không khỏi ngẩn ngơ, đội hình này thật lớn a!
Bởi vì buổi sáng bị Tô Vân Phỉ quấy rầy một chút, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Đường Kim có chút lệch lạc, bình thường là bảy giờ dậy, hôm nay đến tám giờ hắn mới dậy, chứng kiến đông người vậy hắn thật sự có chút ngoài ý muốn.
- Người sùng bái ta rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543399/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.