- Đã nghe qua.
Đường Kim cắn xong một cái chân vịt thì lại cầm lấy một cái khác:
- Không phải là chú mới vừa nói qua sao?
- Đường Kim chết bầm, cậu còn giả vờ ngốc nữa hả?
Tiếu Thiền nhịn không được mà mắng lên:
- Bố của tôi hỏi cậu hãy giải thích việc công ty bảo vệ Phi Ưng á.
- Tôi chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.
Đường Kim có cảm giác được bản thân mình thật sự là vô tội:
- Còn nữa, tại sao tôi lại cần phải biết đến cái công ty bảo vệ Phi Ưng kia đây?
- Ngay cả nhà người ta mà cậu cũng đã đắc tội rồi, như thế nào mà không chịu tìm hiểu một chút hả? Cậu không học qua Tôn Tử binh pháp sao? Cho dù cậu không học qua thì cậu cũng có thể nghe nói qua biết người biết ta trăm trận trăm thắng rồi chứ?
Tiếu Thiền tức giận nói:
- Tôi quen với cậu mới chỉ có vài ngày mà không biết là cậu đã đắc tội với bao nhiêu người rồi, lúc này có người muốn lái xe đụng chết cậu, hiện tại thì có người của công ty bảo vệ Phi Ưng đến tìm cậu để tính sổ, thật sự là cậu không biết chữ "CHẾT" viết như thế nào sao?
Đường Kim không nói gì, hiện tại thì công việc quan trọng nhất của hắn chính là ăn.
- Công ty bảo vệ Phi Ưng trong thành phố Ninh Sơn này rất có danh tiếng, bất quá, Đường Kim hẳn là ở nơi khác đến đây? Cho nên nó không hiểu rõ cũng là bình thường thôi.
Tiếu Chính Cường nhấp một miếng bia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543384/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.