Chương trước
Chương sau
Thân là một kẻ cướp chuyên nghiệp thì tên cướp này sớm đã có thói quen khi phát hiện ra kẻ uy hiếp hay xen vào công việc của mình thì nhẹ là quát mắng để đe dọa, nặng thì liền rút dao đâm luôn. Mà những thủ đoạn này của hắn vô cùng có hiệu quả, lúc này đây hắn vô cùng tin tưởng, một thiếu niên bình thường nghe hắn uy hiếp sẽ vội vàng nhường đường.
Đường Kim lui về sau từng bước, điều này làm cho kia tên trộm có chút vui sướng, khiến hắn tưởng uy hiếp của hắn đã có hiệu quả. Đường Kim đang né tránh hắn, hắn cứ yên tâm mà chạy trốn, lấy tốc độ của hắn thì hắn tin tưởng không bao lâu đã có thể bỏ xa nữ cảnh sát kia.
Đáng tiếc cho hắn chính là đã cao hứng quá sớm. Ngay khi hắn chạy nhanh qua bên người Đường Kim thì đột nhiên Đường Kim liền nhấc chân lên, nhanh chóng đá ra một cước, chuẩn xác đá trúng vào lưng của tên trộm này.
Một cước này cực mạnh, trực tiếp đá tên trộm bay lên. Ở trên không, tên trộm phát lên một tiếng hét thê thảm, sau đó bay được khoảng 10m liền rơi xuống, khi rơi xuống thì hắn lại hét thảm lên một tiếng, hiển nhiên là cú tiếp đất cũng không nhẹ.
- Đây chính là do anh gây chuyện a.
Đường Kim lắc lắc đầu:
- Ta vốn nghĩ thầm một cước này không thể gây uy hiếp với anh, thế nhưng mà…
Tên trộm bị Đường Kim đá văng ra xa kia còn chưa kịp đứng lên thì nữ cảnh sát kia đã đuổi tới kịp. Thấy được tên trộm này đang muốn bò lên thì nàng cũng không khách khí mà một cước dẫm trên lưng của hắn..
- Chân đẹp a.
Nhìn thấy đôi chân dài của nữ cảnh sát dẫm trên lưng của tên trộm thì Đường Kim nói thầm một câu. Cô gái này có cặp đùi thật là đẹp, đủ để cho mấy cô người mẫu phải hâm mộ, lập tức liền hấp dẫn sự chú ý của Đường Kim.
Lập tức, cơn tiếc hận trong lòng của Đường Kim lại nổi lên:
- Chân thật dài, thật trắng a. Thế mà lại dùng để đuổi bắt trộm, thật đáng tiếc, đáng tiếc.
Tán thưởng cặp đùi đẹp của nữ cảnh sát này rồi Đường Kim bắt đầu di chuyển ánh mắt lên trên. Nữ cảnh sát này có vòng eo rất nhỏ, bất quá trên người của nàng còn mang súng và cây gậy của cảnh sát. Nhìn lên phía trên chút nữa làm cho Đường Kim vô cùng thất vọng, ngực nàng không có cao điểm, nói cách khác là sân bay chính hiệu Nội Bài. Đến cuối cùng, hắn cũng thấy được khuôn mặt của nàng.
Đây là một khuôn mặt mỹ lệ mà đầy khí phách, đôi mắt to tròn lộ rõ vẻ sung sướng. Trên sống mũi có mồ hôi, hai má đỏ ửng, hiển nhiên nguyên nhân là do lúc này chạy mới chạy băng băng đuổi bắt tên trộm này. Mà mái tóc cắt ngắn càng tăng thêm vài phần hào khí anh thư. Nàng không phải là một người phụ nữ quyến rũ khiến cho người khác khi nhìn vào nàng phải động lòng nhưng mà trên người của nàng tỏa ra mị lực độc đáo, mị lực của nàng so với Tần Khinh Vũ thì hoàn toàn khác biệt, nhưng mà cũng có thể phân cao thấp được với Tần Khinh Vũ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Ngay khi Đường Kim đang quan sát nữ cảnh sát này thì nàng cũng quay đầu lại nhìn vào hắn, nở ra nụ cười sáng lạn:
- Cảm ơn cậu.
Nói cảm ơn xong thì nữ cảnh sát liền lấy còng ra rồi ngồi xổm xuống, đeo còng vào tay tên trộm kia. Mà tư thế này của nàng khiến cái mông đập vào tầm mắt của Đường Kim.
- Mông hơi nhỏ.
Trong lòng của Đường Kim thầm đánh giá, nhưng mà miệng hắn thì lại nói khác:
- Không cần nói cảm ơn, mời tôi đi ăn cơm là được rồi.
- Hả?
Nữ cảnh sát nghe Đường Kim nói như vậy thì có chút ngẩn người ra, sau đó nàng quay đầu lại nhìn Đường Kim một cái rồi sảng khoái đồng ý:
- Được rồi, đi, tôi mời cậu ăn cơm.
Nữ cảnh sát đứng lên, sau đó còn nói thêm:
- Bất quá hiện giờ vẫn còn chưa được, hiện giờ tôi phải đem tên này đến cục cảnh sát để thẩm vấn. Nếu không thì tối nay tôi sẽ mời cậu ăn cơm, được chứ?
- Được thôi.
Lần này thì Đường Kim liền đồng ý không chối từ, hắn không nghĩ rằng chỉ thuận miệng nói thế thôi mà nữ cảnh sát này đã đồng ý rồi.
- Ok, cứ quyết định vậy đi, cậu ở nơi nào? Để lúc nữa tôi sẽ tới tìm cậu.
Nữ cảnh sát nói nhanh:
- Đúng rồi, tên của cậu là gì? Tôi gọi là Đường Thanh Thanh, Đường trong triều Đường, Thanh trong triều Thanh.
- Tôi gọi là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Hoàng trong Hoàng Kim.
Đường Kim trả lời:
- Tôi ở trường Ninh Sơn Nhị Trung, cô có thể đến lớp 10/4 để gặp tôi.
- Hả, cậu cũng họ Đường luôn à?
Đường Kim có chút ngạc nhiên, nói:
- Chúng ta thật là có duyên a, còn nữa, tôi không nghĩ rằng cậu vẫn còn là một học sinh. Được rồi, đến lúc đó tôi sẽ đi tìm cậu, hiện giờ tôi cần phải mang người này đi đã.
.Đường Thanh Thanh kéo tên trộm đang nằm trên mặt đất dậy, sau đó đẩy hắn một cái:
- Đi nhanh lên, đừng có giả vờ chết.
Giờ phút này tên trộm này tỏ ra thành thật, không nói gì thêm nữa. Chỉ là vừa đi, vừa nhìn chằm chằm vào Đường Kim, hiển nhiên là hắn muốn nhớ kĩ Đường Kim trong lòng.
- Nhìn cái nhìn mà nhìn? Tưởng chị không đánh mày à?
Đường Thanh Thanh mắng một tiếng rồi quay đầu lại nhìn về Đường Kim:
- Đường Kim, cậu không cần sợ hắn, chị đây sẽ bảo vệ cho cậu.
Đường Kim không nói gì, thầm nhủ trong lòng. Ngay cả tên trộm này cũng không đuổi kịp mà muốn bảo vệ ta sao?
Bóng dáng Đường Thanh Thanh dần dần khuất xa, Đường Kim lại cảm khái một câu:
- Thật đúng là có duyên a, lớn như vậy, trừ sư phụ của ta ra thì ta cũng chỉ mới gặp được một người cùng họ Đường.
Cảm khái xong, Đường Kim liền bước nhanh tới quán thịt dê, tuy rằng quen biết được một mỹ nữ như Đường Thanh Thanh chuyện tốt nhưng mà có mỹ nữ cũng không thể thay cơm được, ăn cơm vẫn là chuyện quan trọng hơn.
10" sau, Đường Kim liền quét sạch cả hàng thịt dê, hắn khiến cho người phục vụ của quán trợn mắt há hốc mồm. Người này thật sự có thể ăn nhiều đến như thế a?
************
Khi Đường Kim đang ăn ở trong quán thịt dê thì ở trong diễn đàn của trường Ninh Sơn Nhị Trung đang trở nên sục sôi ngất trời.
Danh tiếng của diễn đàn Ninh Sơn Nhị Trung cũng tương đối khá mà 2 ngày hôm nay bỗng nhiên diễn đàn của trường lại trở nên náo nhiệt hơn. Xét cho đến cùng thì chuyện này cũng có quan hệ đến Đường Kim, từ chuyện chuyện Đường Kim từ hôn với Tần Thủy Dao, rồi Tần Thủy Dao lại công khai tuyên bố, sau đó Đường Kim lại đùa giỡn lưu manh với giáo viên mỹ nữ. Không đến 24 tiếng mà Đường Kim lại gây ra nhiều chuyện như vậy cũng đủ khiến diễn đàn của trường trở nên vô cùng náo nhiệt, dường như toàn bộ học sinh của trường Ninh Sơn Nhị Trung đều tham gia vào tràng náo nhiệt này, có người bội phục Đường Kim, cũng có người mắng Đường Kim, còn có một số người chỉ đứng yên mà xem náo nhiệt.
10" trước, trên diễn đàn của trường lại xuất hiện một topic.
Tiêu đề của topic này chính là:
- Muốn đi ăn tối cùng Tần Thủy Dao sao? Hãy mau tới báo danh đi.
- Đánh bại Đường Kim có thể cùng Tần Thủy Dao đi ăn tối. Bản nhân Trương Tiểu Bàn nhận lời ủy thác của Đường Kim, là nơi báo danh của mọi người. Phí báo danh thấp nhất là một trăm đồng, không giới hạn mức cao nhất, người có phí báo danh cao nhất có thể sớm khiêu chiến với Đường Kim, cũng sớm có cơ hội cùng đi ăn tối với Tần Thủy Dao. Mau tới báo danh đi, còn chờ cái gì nữa?
- Địa điểm ghi danh là tại bàn học cuối cùng của phòng học lớp 10/4, tìm Trương Tiểu Bàn.
Xem hết nội dung của topic này rồi thì lập tức có vô số người liền bắt đầu mắng Trương Tiểu Bàn. Vô sỉ, quá vô sỉ, tiểu tử này lại có thể lợi dụng cơ hội này để kiếm tiền, đây quả thực là đem Tần Thủy Dao trở thành cây rụng tiền cho hắn a!
Nhìn vào topic này thì cũng có người nghi ngờ:
- Không phải là tên Trương Tiểu Bàn này lừa tiền chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.