- Tần Thủy Dao, xem ra thì cô cũng không đáng tiền a, chỉ có một trăm vạn mà thôi.
Đường Kim lẩu bẩu lầm bầm, sau đó nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương chiếu hậu, ra bộ mê hoặc:
- Chẳng lẽ trông tôi giống như một thằng ngay cả lão bà của mình cũng đem bán sao?
- Giá trị của Tần Thủy Dao đương nhiên là không chỉ có một trăm vạn, nếu là người có thể lấy được nàng làm vợ thì liền có gia tài hàng tỉ. Nhưng mà chỉ tiếc rằng, trong cả thành phố Nam Sơn này có vô số thanh niên như hổ đói rình mồi với Tần Thủy Dao, lấy điều kiện của cậu thì cho dù có tranh giành đi chăng nữa thì cuối cùng cũng không thể đoạt Tần Thủy Dao vào tay. Vậy thì tại sao cậu lại không chấp nhận điều kiện của tôi, cứ như vậy mà có một trăm vạn cho khỏe, không được sao?
Lâm Tuấn Hùng cảm giác được bản diễn thuyết này của mình có sức thuyết phục, đương nhiên là để tăng tính thuyết phục lên thì không gì bằng tiền mặt. Cho nên, nói tới đây thì hắn liền chỉ vào bao tiền rồi cầm lên, đưa tới trước mặt Đường Kim:
- Đường Kim, chỉ cần cậu gật đầu đồng ý thì tuy rằng cậu không chiếm được Tần Thủy Dao nhưng mà cậu sẽ có nhiều tiền, đến lúc đó thì cậu sẽ có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp vây quanh.
- Lâm Tuấn Hùng, thật sự là có nhiều người vì tiền mà bán cả lão bà của mình đi sao?
Đối với chuyện tình này thì Đường Kim có chút rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543302/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.