" Rầm"
Đột nhiên một bóng đen từ trên đường cao tốc rơi xuống, thẳng đến chỗ của Đường Kim mà đến.
- Hôm nay, mấy….mấy người thần tiên kia lại biết nghe lời đến vậy sao?
Đường Kim nói thầm một câu, sau đó vội vàng hướng về phía phát ra tiếng động kia. Cho dù cái đó thật sự là đồ hoàng kim cũng không thể để nó bị đập vỡ như vậy a.
"Bịch"
Bóng đen rơi xuống đất làm bụi, đá xung quanh bay lên.
Đường Kim vừa nhìn lại thì thấy đó là một chậu hoa. Đừng nói là hoàng kim ngay cả hoàng thổ cũng không có, cái kia toàn là đất đen a.
- Thượng Đế, Jesus Như Lai, Ngọc hoàng, quả nhiên các người không có nhân phẩm a.
Đường Kim nói thầm một câu, sau đó ngẩng đầu lên nhìn:
- Wey, là ai ném chậu hoa loạn như vậy a?
- Lão tử ném đó, mày kêu cái mắm gì đó?
Trên ban công tầng 5 đột nhiên hiện ra một tên đầu trọc, hắn lớn tiếng rống to:
- Nếu mày còn kêu nữa thì lão tử sẽ ném tiếp.
- Ông thừa nhận là tốt rồi, nhanh ném tiền xuống đất cho tôi. Bồi thường phí tổn thất tinh thần cho tôi, thiếu chút nữa là ông ném nó vào đầu của tôi rồi.
Đường Kim khó chịu, cái loại người gì đây a. Từ trên nhà cao tầng ném đồ vật này đồ vật nọ xuống, chẳng lẽ không biết để ý sao? Vừa rồi nếu hắn đứng ở chỗ này thì hơn phân nữa là sẽ bị trúng vào đầu rồi. Text được lấy tại Truyện FULL
Tính của Đường Kim là như vậy, có bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543291/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.