Tiểu vương gia bị ma âm của ca ca đánh thức.
Công lực của ca ca hắn chưa bao giờ bị giảm sút, năm đó khi Mục Tông nhìn thấy hắn tay không bắt chuột cũng dùng cái giọng đó mà hét lên, khiến tam cung lục viện tưởng có thích khách.
Tiểu vương gia như mộng du ngồi bên cạnh đạo sĩ, mái tóc không được cắt tỉa mà rối bời tản ra, cũng may hắn xuất thân là một quân nhân nên thân thể tráng kiện trước sau như một, chỉ mơ màng vì buồn ngủ chứ không có quầng thâm khó nói rõ ràng.
"A ô —— "
Đôi vợ chồng son đã ngủ qua không giống như trước nữa, tiểu vương gia vừa ngồi xuống đã kéo băng ghế vốn dĩ đã sát nhau lại càng gần, chỉ kém nước ngồi chung ghế luôn với đạo sĩ. Hắn giương mắt há miệng, ngậm lấy bánh bao đạo sĩ nhét cho hắn. Cho dù không ở trong cung thì điểm tâm của vua một nước cũng cực kì thịnh soạn, nhưng mà đạo trưởng nhà hắn chẳng buồn nhìn tới những món điểm tâm tinh mỹ kia. Y chỉ sợ hắn ăn không đủ no nên đặc biệt nhét cho hắn bánh bao thiết thực nhất.
"Mới sáng ngày ra, huynh có chuyện gì vậy, không phải hôm qua đã đánh xong rồi sao?"
Tiểu vương gia không bị ràng buộc bởi việc khi ăn không bàn luận, khi ngủ không nói chuyện. Da bánh mỏng nhân bánh nhiều, cắn một miếng nước lèo văng khắp nơi. Hắn dùng mu bàn tay quệt miệng, vừa nhai vừa lầm bầm lên tiếng, khóe miệng dính đầy dầu mỡ còn mang dấu răng của đạo sĩ sau khi hôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-biet-bay/936903/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.