*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây là một tòa nhà tầm thường, ẩn ở trong thành, không người hỏi han.
Cửa của nó hàng năm đóng chặt, thỉnh thoảng chỉ có một bà lão tai không tốt ra cửa chọn mua thức ăn, hỏi hàng xóm trái phải một chút, mới biết gia chủ nhà này là người mắc bệnh nặng, quanh năm mệt mỏi không thể ra cửa, mọi người đồng cảm, không khỏi lo lắng bệnh này có truyền nhiễm hay không, lâu ngày không có ai hiếu kỳ đến cửa hỏi thăm nữa, chủ nhân nhà này cũng có được thanh tịnh, không bị ai quấy rầy.
Trước mắt đêm đã rất khuya, xung quanh mọi âm thành đều tĩnh lặng, nhà nhà đều tắt nến lên giường ngủ, ngôi nhà bị kẹp ở giữa này, từ đầu tới cuối không có nửa tiếng thở nào, Kiều Tiên cùng Trưởng Tôn Bồ Đề ở khúc quanh phía sau trao đổi một ánh mắt.
Trưởng Tôn không tiếng động hỏi: Ngươi xác định là ở chỗ này?
Kiều Tiên không muốn nói nhiều với hắn, thân hình trực tiếp nhảy một cái lên nóc nhà.
Trưởng Tôn ở sau lắc đầu một cái, chỉ đành phải theo sát phía sau.
Hai người lặng yên không một tiếng động rơi trên nóc nhà, Kiều Tiên khom người muốn dỡ một mảnh ngói, tay lại bị Trưởng Tôn đè lại.
Người sau chỉ chỉ trăng sáng trên trời, Kiều Tiên bừng tỉnh, lập tức dừng động tác lại.
Tối nay trăng sáng sao thưa, nếu như bên trong nhà không có một chút ánh nến, một mảnh hắc ám,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song/1367918/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.