“Chào mừng tiểu hữu.”
Vân Hoàng ngước nhìn, ở ngoài rìa của ốc đảo, một nam nhân đang đứng đó chào hắn. Tựa hồ đã sớm biết hắn sẽ đến đây.
Nam nhân này trong còn rất trẻ, ngũ quan nhìn ra không có gì đặc biệt nhưng xung quanh luôn toả ra một loại khí tức yên lành, tĩnh lặng. Một loại rất giống “người tốt” bộ dáng.
Vân Hoàng từ trên phi hành hạ xuống, đứng trước mặt của nam nhân.
“Tiền bối tốt, ta là Vân Hoàng.”
“Tiểu hữu tốt, mọi người hay gọi ta là Thiên Thụ.”
Vân Hoàng đánh mắt liếc nhìn xung quanh, sau đó hướng Thiên Thụ hỏi.
“Thiên Thụ tiền bối, nơi này là...”
Thiên Thụ khoách tay, quay lưng đi vào trong ốc đảo.
“Việc đó ta tạm thời không thể nói. Bây giờ chúng ta làm chính sự trước. Vân tiểu hữu, đi theo ta.”
Vân Hoàng không có hỏi nữa mà đi theo Thiên Thụ vào sâu bên trong ốc đảo.
Sâu vào bên trong khiến Vân Hoàng kinh ngạc đến mức cái miệng suýt nữa không kiềm chế được mà ngoác rộng ra ra rồi.
Bên trong ốc đảo linh khí nồng đậm đến mức kinh người, lại trồng rất nhiều kì hoa dị thảo. Rất nhiều loại linh dược hắn chỉ từng thấy trong các đại vương triều cổ tịch. Thậm chí, Vân Hoàng còn tận mắt nhìn thấy một gốc linh quả toả sáng như liệt nhật. Chỉ nhìn vào thôi cũng thấy được bỏng mắt.
Những linh dược Tứ cấp xung quanh tuy cũng kinh khủng, nhưng so với gốc linh quả này thì ảm đạm vô cùng.
Tứ cấp đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2448118/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.