Toàn bộ đệ tử tỉnh dậy, Vân Hoàng nhìn ngó xung quanh, đếm đi đếm lại cũng chỉ có gần một ngàn trái phải.
Tỉ lệ đào thải chín phần mười.
“Quả thật là khốc liệt a.”
Vân Hoàng cảm khái một câu, đồng thời cũng đưa mắt tìm thấy người quen.
Tư Hạo, Lạc Vô Ngọc đều ở. Còn có ngũ đại đứng đầu thiên kiêu. Long Thiên liếc nhìn Vân Hoàng, trong mắt loé lên sát ý. Sau đó không tiếp tục chú ý đến Vân Hoàng, ngược lại tầm mắt đặt trên to lớn Thiên Thụ.
Thiên Thụ từ trên cao rủ xuống lá cây. Lá cây theo gió rơi xuống, vừa vặn đặt trên ngực của bọn họ.
Một giọng nói vang lên trong tinh thần của mỗi người.
Ban bố quy tắc.
Leo lên thân cây, đồng thời bảo vệ lá cây trong ngực.
Lá cây biến mất cũng tức là mất quyền tham gia.
Áp lực sẽ tiến hành đối với từng tu vi khác nhau.
Trong quá trình, không thể tiến hành động thủ.
Vân Hoàng đem trong đầu nội dung sắp xếp một chút, tự thuật lại toàn bộ nội dung của Thiên Thụ thi đấu.
Trong chớp mắt, hắn lấy lại khả năng hoạt động. Đại lượng cương nguyên toả ra làm xung quanh hắn như đang vặn vẹo không ngừng. Vân Hoàng một bước đạp gót chân, bật thẳng lên thân cây, gióng như chạy nước rút hướng bên trên chạy lên.
Thực tế không chỉ Vân Hoàng, tất cả cũng không ngần ngại bộc phát ra thực lực của mình, một đường chạy lên.
Gần một ngàn Thông Linh cảnh bộc phát ra uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2448114/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.