Vân Hoàng cùng tử y thiếu niên tách ra về sau, chi đội ngũ mà hắn cảm ứng được cũng đến.
Toàn bộ đội ngũ có khoảng hơn hai mươi người, nam có nữ có, tất cả đều là người trẻ tuổi.
Có vẻ như là đầy lĩnh của bọn họ, một thanh niên với mái tóc đỏ rực, nhếch mép, ngữ khí tiếc nuối.
“Chậc, lại để hắn chạy mất.”
Sau rồi thanh niên tóc đỏ quay về phía Vân Hoàng, con mắt dần lộ ra sự hứng thú.
Gã cảm nhận được khí tức của Lạc Vô Ngọc mới chạy đến đây, nhìn xung quanh quang cảnh, dấu vết giao chiến lộ ra rõ ràng.
“Uy! Tiểu tử, ngươi có thấy Lạc Vô Ngọc chạy qua đây không?”
Không kịp để Vân Hoàng trả lời, gã miêu tả ra một cáu hình dáng.
“Hắn thấp hơn ta một cái đầu, ưa thích mặc màu tím, lại có chút đàn bà. Ngươi xem, có thấy hay không?”
Hắn dùng linh lực cụ hiện ra bộ dáng của tử y thiếu niên.
Vân Hoàng khoé miệng có chút giật giật, tu sĩ càng về sau thân thể sẽ càng hoàn mĩ, nam tu quả thật có chút giống nữ tu. Ngươi cái này “có chút đàn bà” là đang xúc phạm hầu hết nam nhân đấy ngươi biết không.
“Hừm, có thể chống lại Lạc Vô Ngọc không có nhiều người, mà ngươi nhìn quá lạ mắt.”
“Thôi được, tiếp ta một đao!”
Vân Hoàng con mắt trừng lớn, vừa gặp mặt đã rút đao đánh nhau?
Chưa kịp để hắn suy nghĩ nguyên do, đao đã chém tới. Ánh đao đỏ rực, huyết hồng hoả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2448110/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.