Ngay sau khâu đăng kí, toàn bộ đệ tử tham gia Thanh Hư đại hội được tập trung vào một quảng trường lớn.
Một vị trưởng lão thanh âm truyền đi khắp quảng trường.
“Quy củ vẫn như mọi năm, nhưng ta vẫn sẽ nhắc lại.”
“Vòng đầu tiên, toàn bộ đệ tử sẽ được truyền tống đến một vùng sâm lâm, bên trong sâm lâm cất giấu tổng cộng ba ngàn hạt châu.”
“Chỉ cần có được một hạt châu, giữ được đến hết thời gian thi đấu là thông quan.”
Vân Hoàng có chút sững sờ, dễ như vậy?
Phải biết rằng tổng số đệ tử tham gia đã lên tới gần một vạn, ba nhàn hạt châu chia ra mỗi người một hạt thì cũng có tới ba ngàn người, tỉ lệ thông quan cũng rất lớn.
Như vậy thu hồi một hạt châu, tìm chỗ nào đó trốn tiệt đến khi kết thúc. Chỉ cần vận khí không quá kém thù chắc chắn có thể thông quan.
Nhưng mà, trưởng lão lại nói tiếp.
“Bất quá, tuy rằng chỉ cần sở hũu một hạt châu là có thể thông quan. Nhưng hạt châu này, có thể đổi thành điểm cống hiến.”
“Mỗi một hạt, chính là một trăm điểm cống hiến!”
Trưởng lão vừa dứt lời, toàn bộ đệ tử đều lâm vào điên cuồng.
Một hạt một trăm điểm cống hiến! Bọn họ tại bên trong phấn đấu vì cái gì? Không phải vì điểm cống hiến sao? Có điểm cống hiến mới có thể đổi được trân quý tài nguyên. Con đường tu hành cơ hồ đang trải rộng trước mắt.
Vân Hoàng ngược lại rơi vào trầm tư.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2448098/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.