🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi ý thức của Vân Hoàng đã đạt đến điểm cực hạn, một kiện kì lạ sự tình diễn ra.



Hắn vậy mà lấy lại giác quan cảm giác.



Dù thần trí cơ hồ sắp vỡ nát, hắn nhận thức vẫn miễn cưỡng rõ ràng.



Bằng vào nhận thức và liên tưởng, tuyệt đối không thể tạo ra cảm giác thật như thế này.



Vân Hoàng lấy lại tầm nhìn.



Đó là một con hẻm heo hút điển hình gần như thành thị nào cũng có, ăn mày, trẻ mồ côi,... hết thảy cấp thấp nhất tầng lớp đều sẽ lấy đây làm nơi trú ngụ.



Mùi rác rưởi, thối rữa xộc lên mũi hắn.



Vân Hoàng định bụng đứng dậy nhưng mặc cho hắn có cố thế nào, cỗ thân thể này vẫn một mực dựa lưng vào bờ tường. Một phân cũng không rời.



Nhưng khi hắn từ bỏ, cỗ thân thể này lại đứng lên, lê bước ra khỏi con hẻm sâu hoắm.



Vân Hoàng nhận ra mình cảm nhận được hết thảy giác quan của cỗ thân thể này, nhưng không thể tác động theo bất cứ cách nào mà chỉ có thể mượn tầm nhìn để quan sát và cảm nhận thôi.



Từ độ cao tính từ mặt đất lên tầm mắt của hắn, cỗ thân thể này còn rất nhỏ, khoảng chừng bảy, tám tuổi gì đó.



Vân Hoàng khó hiểu, hắn đây không giống với chuyển thế trọng sinh, càng giống với linh hồn phụ thể hơn. Nhưng hắn lại có thể có được cảm giác hoàn chỉnh.



Vân Hoàng muốn tiếp tục quan sát, nhưng khổ nỗi ý thức của hắn rất mỏng manh, cơ hồ lúc nào cũng có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2448077/chuong-122.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vô Song Chi Chủ
Chương 122: Cầu sinh cuối cùng một con đường (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.