Chương trước
Chương sau
Rắc rắc rắc

Làn đã của Vân Hoàng nứt nẻ, biến thành từng mảng lớn rớt xuống, lộ ra lớp bì mới, Vân Hoàng thở ra một ngụm bạch khí. Đột nhiên vung tay đấm một quyền.

Cương nguyên quán đỉnh xoay tròn, cường đại nhục thể đánh ra khiến không khí nổ đôm đốp. Nhục thể của hắn, ít nhất so với lúc trước để thăng gấp đôi!

”Cuối cùng cũng bước vào tầng thứ nhất viên mãn, thậm chí kém chút nữa là lên được tầng hai!”

Vân Hoàng kích động, dù là thể tu hay tu sĩ, lên cảnh giới càng cao càng khó để tiến thêm một bước.

Mà toàn bộ gần hai bạn linh thạch, đã bị hắn hấp thu gần phân nửa, tu vi cũng vững chắc ở Luyện Khí cảnh lục cấp đỉnh phong.

Vân Hoàng sở dĩ không có đột phá bởi vì giữa lục cấp và thất cấp là một cái ngạch lớn, hắn sự định sẽ lắng đọng cùng củng cố một khoảng thời gian nữa mới có thể cân nhắc đột phá.

Vân Hoàng tu luyện không cần công pháp, Vĩnh cửu kinh mạch số lượng cùng chất lượng linh lực so với cùng cảnh giới thì cường đại hơn quá nhiều, cộng thêm Hư Linh cảnh đỉnh phong hồn hải và nhục thân có thể dễ dàng xuyên qua linh lực hộ thể của Hư Linh cảnh hậu kì tu sĩ. Vân Hoàng không biết hắn có thể đánh một trận với tu sĩ Thông Linh cảnh không.

Dù sao thì Thông Linh cảnh mạnh nhất không phải ở linh lực hay thần thức, mà là khả năng câu thông với thiên địa, đúng như cái tên Thông Linh của nó.

Tu sĩ Luyện Khí cảnh chỉ có thể sử dụng linh lực tồn trữ bên trong khí hải Đan điền, nhưng tu sĩ Thông Linh cảnh có thể mượn thiên địa uy thế, phát hủy ra mười hai thành chiến lực, so với Hư Linh cảnh chỉ có thể một chút kết nối với thiên địa thì cường hơn nhiều lắm.

Vân Hoàng đem trạng thái của mình điều chỉnh đến mức cao nhất. Sau đó hắn bước tới chỗ nham tương khởi đầu kia.

Cảm nhận được nóng bỏng nhiệt lượng phát vào trong mặt. Vân Hoàng liền lập tức bước chân vào, hắn sợ rằng nếu mình do dự một chút sợ rằng sẽ mãi không thể đi qua chỗ này.

Khi hắn bước vào, từ mặt đất dần nâng lên những bậc thang lớn, những bậc thang này mỗi cái đều cứng rắn vô cùng, cuối cùng nâng cao lên vượt khỏi tầm mắt của Vân Hoàng.

Hắn hít một hơi lãnh khí, tâm động chạy lên bậc thứ hai. Đột nhiên nham tương dưới mặt đất nổ ra, trên trời băng lãnh bão tuyết gầm thét, lôi đình hoá thành từng đạo lôi kiếm cùng phong bạo một quyển chi chít phong nhận giáng xuống.

Đột nhiên bị bốn loại nguyên tố tứ phương tám hướng vây quanh, Vân Hoàng con mắt quyết liệt. Bàn tay nhanh nhất một chưởng vỗ ra

“Khởi Phong thức!”

Phong bạo bạo khởi, cuốn đi hết mọi thứ cản đường, nhưng vừa dẹp một đợt, đợt thứ hai lại điên cuồng kéo đến, Vân Hoàng cũng đã dự liệu trước, mười mấy hư ảnh cự trụ găm xuống tạo thành một cái hàng rào. Vân Hoàng đạp cước bộ, cuối cùng tiến lên bước hai.

Hắn vừa tiến lên bước hai thời điểm, tất cả lập tức ngừng lại.

”Vậy là, miễn là mình vượt giới hành bước đang đứng lên bước tiếp theo thì sẽ không công kích mình.”

Vân Hoàng mỉm cười, với quy tắc như vậy lưu lại, ít nhất mình vẫn còn có cơ hội.

Hắn thoáng điều dưỡng qua một chút, lại tiếp tục xông lên bước tiếp theo.

Vút!

Thân hình hắn máy động, hướng bậc thang thứ ba tiến tới, nham tương cùng hỏa diễm hoá thành từng đợt sóng nhiệt lớn muốn nuốt chừng Vân Hoàng. Hắn kéo tay về đằng sau, toàn bộ các sợi cơ cùng dây chằng được kéo căng như một cây cung.

Phốc!

Một quyền quán tụ cương nguyên cùng linh lực đục trên cơn sóng lửa đó một lỗ hổng lớn, Vân Hoàng nhanh chóng lọt vào. Ngay lập tức, lôi kiếm cùng phong nhận nhanh như cắt chém tới, Vân Hoàng cương nguyên cùng linh lực hai tầng hộ thể bị xé mở, những hạt cực nhỏ tuyết dày đặc bám lên lớp da của Vân Hoàng, hắn có thể thấy bằng mắt thường tuyết đang muốn khiến cho những nơi bị dính trở nên dễ vỡ.

Hắn hét lên một tiếng, tam đại hồn lực, cương nguyên cùng linh lực tràn ra, đẩy đi những cáo này băng tuyết, đồng thời chân phải của hắn liên tục xuất cước. Truy Phong thức cuốn lên, từng đợt lưỡi mang sắc bén chém phá hết lôi kiếm cùng phong nhận. Những đạo vụn vặt trực tiếp rơi ở hắn trẻ thân, hoàn toàn không tạo thành thương tổn mảy may.

Vân Hoàng, cuối cùng cũng thành công xông lên bậc ba.

...

Vân Hoàng phát hiện ra mình đã quá mức coi thường cái Phương Tiên tháp này rồi.

Càng tiến lên bậc cao hơn, cách thức tấn công càng xảo diệu và nguy hiểm hơn, đích xác khắc chế gắt gao hắn.

Những đợt phong bạo dần dần dung nhập vào hắn Khởi Phong thức cùng Truy Phong thức, sau đó ngay lập tức một lần toàn lực nuốt trọn, lôi tấn công không như trước chỉ là lôi kiếm nữa mà biến thành từng cái lộ tuyến gấp khúc, một cái đạo lôi kiếm gấp khúc thì không sao, nhưng mấy nghìn đạo lôi kiếm gấp khúc trùng điệp lên nhau hoa cả mắt, công thêm lôi điện thuần tuý mang tốc độ nhanh nhất. Thiên Hoang trấn trụ cơ bản là vô pháp bắt lấy điểm mấy chốt mà đánh.

Đáng sợ nhất có lẽ chính là Băng và Hoả, những hạt tuyết nhỏ bé âm thầm thâm nhập vào bên trong hắn thân thể, phá hủy Vân Hoàng từ bên trong bằng hàn khí, mỗi khi hắn muốn đẩy hàn khí ra thì nhiệt lượng lại liên tục quấy phá, thiêu đốt của hắn linh lực cùng cương nguyên. Đối với hán tạo thành thương tổn phải ở Lôi cùng Phong phía trên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.