Khi Vân Hoàng thần hồn cường độ đạt đến ngang bằng Hư linh cảnh đỉnh phong tu sĩ, thôn phệ những bóng ma kia đối với hắn tác dụng cơ hồ đã là con số không.
Đạt đến Hư linh cảnh cường độ thức hồn không có nghĩa thức hồn của hắn mạnh ngang tu sĩ Hư linh cảnh đỉnh phong thực sự. Hư linh cảnh, tuy chỉ là cảnh giới nửa bước Thông linh, bất quá biến đổi về chất cũng vô cùng lớn, hoàn toàn không phải Luyện khí cảnh tu sĩ có thể bằng.
“Nơi này... thật quái dị!”
Khu vực mới tiến đến là một chỗ toàn sương mù, những sương mù này vô cùng dày đặc, gần như chắn hết toàn bộ tầm nhìn.
Thường thì với những thử thách thế này sẽ có bố trí trận pháp cắt đứt thần thức truy tung, trong sương mù sẽ ẩn giấu hắc thủ ra tay, nhưng ở đây thần thức, linh lực không có bất kì cái gì hạn chế cả.
Sương mù dù dày đặc, nhưng với thần thức của tu sĩ cơ hồ là vô dụng, Vân Hoàng đem thần thức phóng ra hết cỡ, bên trong sương mù không có ẩn chứa bất cứ cái gì hắc thủ hay bẫy tập hết, chỉ là một vùng đất trống đầu sương mù cùng một vài thân ảnh khác, đó cũng là những tu sĩ đã vượt qua khu vực bóng ma giống Vân Hoàng.
Hắn thu lại thần thức, chau mày đăm chiêu.
”Hay là do ta quá đa nghi?”
Vân Hoàng nghĩ bụng, cước bộ nhanh chóng bước đi.
”Aaaaaa!!!”
Một tiếng hét thảm đột nhiên vang lên, Vân Hoàng tinh thần lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2447933/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.