“Lục Thi Y, Vương Thần, cả hai đã hồi phục chưa?”
Vương Thần cười khổ.
”Xin lỗi Vân Hoàng, lần này khổ cực ngươi.”
Lục Thi Y vẫn được Vân Hoàng cõng trên lưng, con ngươi loé lên hàn mang.
”Vân Hoàng, ta đã khôi phục.”
Vân Hoàng đã cho cả hai phục dụng mất bình dược dịch chữa thương. Hắn thả Vương Thần ra, chỉ về phía toà tháp màu đen kia.
”Vương Thần, đến đó đi, chúng ta gặp sau.”
Vương Thần gật đầu, tuy không biết Vân Hoàng làm thế nào giết ngược lại mấy gã hắc y nhân kia, bất quá hắn tin tưởng Vân Hoàng nắm chắc mới làm.
Vân Hoàng tất nhiên không ngu dại đi đâm đầu vào chỗ chết, hắn quay sang nhìn Lục Thi Y.
”Lục Thi Y, lần này lại khổ cực ngươi.”
”Ân.”
Lục Thi Y không có nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
...
Tổng cộng có sáu gã hắc y nhân đuổi theo Vân Hoàng. Bốn tên Luyện khí cảnh nhất cấp, hai tên Luyện khí cảnh nhị cấp.
Vân Hoàng đương nhiên sẽ không một mình quần chiến với sáu gã Luyện khí cảnh, hắn và Lục Thi Y dự định sẽ nhất kích tất sát những tên đi lẻ, tận lực làm giảm lực lượng của chúng đi, cuối cùng một mẻ hốt trọn.
Nơi này đã cách khá xa chỗ của tên thủ lĩnh kia, nên dù bọn hắc y nhân này có kêu cứu khản cổ cũng không truyền đến y được.
Mà lí do Vân Hoàng dám chắc tên đội trưởng sẽ không đuổi theo ứng? Tất nhiên là vì kiêu ngạo rồi!
“Chết tiệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2447897/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.