Lúc này đang là canh ba, xung quanh yên ắng không một tiếng động, chỉ có duy nhất là đình viện của Vân Hoàng còn có ánh sáng lờ mờ.
Vân Hoàng bước ra ngoài, hắn nhìn lên bầu trời cao vời vợi kia, ngồi xếp bằng xuống nền cỏ tu luyện.
Những hạt tinh thần to cỡ hạt thóc dần xuất hiện, bay vào trong mi tâm của Vân Hoàng, biến thành một bộ phận hồn lực của hắn.
Từ khi khai mở hồn hải, thức hồn của Vân Hoàng tăng trưởng chậm hơn nhiều, nhưng ngược lại vẫn như cũ không gặp bình cảnh.
”Có lẽ ta nên kiếm một chút đồ vật gia tăng hồn lực”
Tu luyện dưới thiên tinh cảnh giới càng cao, tác dụng càng giảm xuống, ít nhất là bây giờ vẫn chưa thực sự chạm tới thiên tinh.
Vân Hoàng cứ thế tĩnh tâm tu luyện đến khi bình minh.
Hắn đứng dậy, bắt đầu luyện quyền pháp.
Quyền pháp mà Vân Hoàng luyện chỉ là một bộ căn bản quyền pháp tồn tại rải rác trong thiên hạ, kể cả phàm nhân cũng có thể mua được. Nhưng Vân Hoàng từ lâu đã luyện tập nó, dù là kiếp trước hay kiếp này.
Quyền pháp chỉ có duy nhất một thế, nhưng có thể sử dụng mười tâm thức khác nhau. Những chiêu thức này từ lâu đã du nhập vào cốt nhục của Vân Hoàng, nối tiếp từng chiêu như nước chảy may trôi.
Đến khi trời sáng hẳn, Vân Hoàng mới kết thúc việc tu luyện.
Khi hắn đi ra ngoài đình viện, Vương Thần không biết từ lúc nào đã đứng ngoài đó.
Vân Hoàng thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2447880/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.