Trận đầu tiên là một hoàng sam thiếu niên, tên là Cảnh Mẫn, thực lực Tam mạch hậu kì, trong tạp dịch khu cũng khá nổi danh. Đối thủ của y, Mã Tùng Lân, thực lực cũng tương đương Cảnh Mẫn, là Tam mạch hậu kì.
Hai người thực lực cơ hồ ngang hàng nhau, kết quả trận chiến này khó mà dự đoán.
Cảnh Mẫn sắc bén nhìn thẳng vào Mã Tùng Lân, bội kiếm bên hông rút ra.
“Mã Tùng huynh, đắc tội!”
Cảnh Mẫn lao lên, bội kiếm trong tay được bổ xung linh khí, theo kiếm pháp của Cảnh Mẫn thi triển, hóa thành mấy đạo kiếm mang.
“Trương Vũ Lưu kiếm, đệ nhất thức!”
Mã Tùng Lân cũng không có vẻ gì là là lo lắng, hắn tế xuất ra một trường côn.
“Huyền tinh chưởng!”
Trường côn được rót linh khí vào lập tức rung lên ong ong, một dfạo mạnh mẽ linh lực va chạm cùng bội kiếm của Cảnh Mẫn.
“Ph… Pháp bảo!”
Có người nhận ra trường côn trên tay Mã Tùng Lân, hét toáng lên.
“Mã Tùng Lân này, vận khí cũng thật tốt” – Một số đệ tử ngoại môn cảm thán.
Pháp bảo ở tạp dịch khu thì cực kì quý hiếm, dù là thanh bội kiếm kia của Cảnh Mẫn cũng chỉ là bán Pháp bảo, uy lực tuyệt không thể so với Pháp bảo trường côn kia. Trường côn mang theo cường đại uy lực, đem bội kiếm đánh sứt một mẻ, toàn bộ kiếm ảnh tạo ra một hơi bị đập nát.
Cảnh Mẫn nhìn thanh kiếm yêu quý của mình bị mẻ một vết lớn, tuy còn có thể sử dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2447849/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.