“Quý khách, có chuyện gì không?”
Giám đốc hội trường bị chuyện đột ngột này làm kinh động, vội cùng mấy người bảo vệ vây đến, nghe Đoạn Minh Thần nói, không khỏi nhìn Đoạn Hồi Xuyên bằng một ánh mắt hoài nghi, nhưng mỗi ngày quan hệ khách hàng đã dày dạn kinh nghiệm, ông vẫn chưa vội phát tác thái độ gì, lễ phép thỉnh Đoạn Hồi Xuyên lấy ra thư mời.
Thư mời cái gì, đương nhiên là không có.
Đoạn Hồi Xuyên vốn không muốn gây chuyện, mà vẫn bị tên ngớ ngẩn không có mắt bắt nạt đến cùng, hắn cũng không ngại thay Đoạn Doãn Chính dạy dỗ vị “nhị đệ” này đạo lý làm người.
Hắn chậm rãi đứng dậy, rút ra một cái ví da ngắn, vài tờ phấn hồng lộ ra một góc.
“Làm gì đấy? Ngươi cũng không phải là muốn lấy mấy trăm hối lộ giám đốc đi?” Ánh mắt Đoạn Minh Thần thoáng nhìn qua, xì cười ra tiếng: “Cái văn phòng nát của ngươi không phải phá sản rồi sao? Nói không chừng nhân viên an ninh ở đây so với ngươi còn giàu hơn.”
“Tôi có thể thay vị Đoạn tiên sinh này đảm bảo.” Một âm thanh không đúng lúc vang lên đánh gãy sự chế nhạo của Đoạn Minh Thần.
“Ai quản việc không đâu vậy!” Đoạn Minh Thần không vui cau mày quay đầu lại.
Đoàn người Phương Dĩ Chính cùng Đường La An thuận đài bậc đi xuống, vừa vặn đứng ở phía sau hắn.
Đường La An mỉm cười gật đầu hỏi thăm với Đoạn Hồi Xuyên, đồng thời lên tiếng nói: “Tôi cũng có thể thay Đoạn lão bản làm đảm bảo. Chỉ là một cuộc bán đấu giá, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-so-bat-nang-su-vu-so/4596443/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.